🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Anh Mộc Trạch, anh tìm em có chuyện gì vậy?"

Bạch Mộc Trạch làm như không có gì xảy ra, nhẹ nhàng hỏi:

“Ba ngày nghỉ Trung Thu em định làm gì?"

Giang Ly hơi ngạc nhiên. Chẳng lẽ anh đợi lâu thể chỉ để hỏi về kế hoạch Trung Thu?

“Chưa quyết định gì. Chắc sẽ về thăm mẹ một ngày"

“Vậy ngày còn lại, chúng ta đi chơi một hôm nhé?"

Giang Ly hào hứng:

“Được chứ! Suốt ngày bận bịu công việc, đi thư giãn một chút cũng tốt."

“Được. Vậy để anh về bàn với Tiểu Tiểu sắp xếp”

Căn phòng bỗng trở nên im ắng.

“Anh về đây.”

"Vâng."

Giang Ly lặng lẽ đi theo sau, tiễn anh ra cửa.

Bạch Mộc Trạch khom người xỏ giày, rồi từ từ đứng thẳng dậy,

Anh dường như đang hạ quyết tâm rất lớn, quay người lại, nhìn cô:"Giang Ly...

"Da?"

Anh bước đến gần, bất ngờ kéo cô vào lòng.

Giang Ly mở to mắt kinh ngạc, một lúc sau mới kịp phản ứng.

“Anh Mộc Trạch... Giang Ly khẽ gọi tên anh, định đẩy anh ra.

Nhưng Bạch Mộc Trạch siết chặt vòng tay, nhịp tim dồn dập và đôi vai hơi run rẩy của anh khiến cô cảm nhận được sự bối rối, lẫn lộn của anh.

Anh ôm cô thật lâu, cuối cùng ghé sát bên tai cô, nhẹ giọng nói:

“Dù có chuyện gì xảy ra, anh cũng sẽ luôn ở bên em."

Giang Ly sững người, cố gắng kìm nén để không bật khóc.

Bạch Mộc Trạch vẫn luôn đợi cô. Cái cớ “sắp xếp Trung thu" thực chất là do anh lo lắng cho cô.

Anh đã chứng kiến cảnh hôm qua Trạm Lục Hành bỏ rơi cô, biết cô buồn nên đã đến để an ủi.

“Cảm ơn anh" Giang Ly nghẹn ngào, nhưng nước mắt vẫn rơi.

Bạch Mộc Trạch buông cô ra, bàn tay dịu dàng lướt qua gò má cô, nhẹ nhàng lau đi giọt mắt.

“Đừng khóc nữa"

“Vâng.”

Giang Ly nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. “Anh về đường cẩn thận nhé.”

Bạch Mộc Trạch do dự, anh muốn ở bên cô thêm chút nữa.

Nhưng cuối cùng vẫn tôn trọng ý muốn của cô.

“Lúc nghỉ lễ anh sẽ tới đón em"

“Được ạ." Giang Ly tặng anh một nụ cười rang rỡ.

Cô tiễn anh lên xe rồi đứng nhìn theo bóng xe khuất dần, lòng trống trải quay vào nhà.

Mộc Trạch thích mình chứ? Nhưng cuối cùng, anh ấy cũng sẽ kết hôn với người khác.

Haiz, cả đời này, liệu mình có gặp được người đàn ông tốt không?



Giang Ly trở về phòng ngủ, rửa mặt xong, nằm lên chiếc giường “thân yêu” của mình.

Cô vừa tốn vài vạn đề sửa lại nó.

Cô không mua giường mới, dù sao thì Trạm Lục Hành cũng không tới nữa, tiết kiệm được chút nào hay chút đó.

Vừa nằm xuống, điện thoại của cô reo lên.

"Alô, mẹ ạ?"

“Giang Ly, Trung thu này con định khi nào về nhà mẹ chồng?"

“Con chưa quyết định ạ."

Lần trước trong buổi tiệc từ thiện, anh cả mời cô qua nhà vào dịp lễ, cô đã đồng ý, nhưng giờ lại chẳng muốn đi.

Cô và Trạm Lục Hành sắp ly hôn, Lưu Nhà Kỳ còn đang làm gia sư ở đó, cô tới đó làm gì?

“Vậy ngày đầu nghi lễ, con tới nhà mẹ chồng. Ngày hôm sau quay về, mẹ muốn mời bố của Nhã Kỳ đến nhà ăn cơm.

"Cái gì?!" Giang Ly bật dậy khỏi giường.

Chắc là Giang Thần không xin được tiền từ cô nên đã mách với mẹ cô.

“Ngạc nhiên gì chứ? Hôm đó Trạm Lục Hành cũng tới, lâu lắm rồi cả nhà mới có một Trung thu đoàn tụ thế này"

“Trạm Lục Hành bảo anh ấy sẽ đến sao?!"

“Có chứ, chính miệng cậu ấy nói với mẹ mà."

Giang Ly thấy máu như dồn lên đỉnh đầu. Điên hết rồi, tất cả đều điên rồi!

Anh đã nhận bổ Lưu Nhà Kỳ làm nhạc phụ rồi, còn đến nhà tôi gây rồi làm gì nữa? Cổ tình chọc tức gia đình tôi à?!

“Vậy quyết định thế nhé. Ngày thứ hai nghi lễ, nhớ dành thời gian cho mẹ."

Mẹ Giang cúp máy. Giang Ly cảm thấy hai thái dương giật liên hồi, cô đưa tay ôm trán, ngồi ngẩn ra không nói nên lời.

Cô lấy điện thoại ra, lướt đến số của “tên khốn", định gọi nhưng nghĩ lại, thôi bỏ đi.

Đêm hôm thế này, lỡ đâu Lưu Nhã Kỳ bắt máy, cô chắc tức đến hộc máu mất.

Suy nghĩ một lúc, cô quyết định sắp xếp lại kỳ nghỉ:

- Ngày đầu tiên: Đi tới nhà họ Trạm, thuyết phục Trạm Lục Hành không tham dự bữa tiệc của mẹ.

• Ngày thứ hai: Về nhà ăn cơm cùng mẹ.

Ngày thứ ba: Đi chơi cùng Bạch Tiêu Tiêu và Mộc Trạch.

Thế là ổn rồi.

Ngày hôm sau đi làm, ca công ty đều chờ từng giờ từng phút đến kỳ nghi lễ. Dù ngồi trên ghế làm việc, đầu óc ai nấy cũng đều bay đi đâu mắt.

Giang Ly cũng chẳng khác gì, đến hơn 3 giờ chiều, cô xách túi về sớm.

Ngày mai cô phải đến nhà họ Trạm, ngày lễ lớn như Trung thu không thể đi tay không được.

Có tới trung tâm thương mại cao cấp nhất thành phố A, đi hết một vòng rồi lại một vòng, vẫn chưa chọn được món quả nào phù hợp.

Chọn quà cho nhà họ Trạm quả thật khó khăn, họ chẳng thiếu thứ gì. Sớm biết vậy, cô đã rủ Tiểu Tiêu đi cùng, nhớ bạn góp ý giúp mình.

“Chị!" Giọng nói của Lưu Nhà Kỳ vang lên từ phía sau.

Giang Ly ngẳng lên, thấy Lưu Nhã Kỳ đang vui vẻ bước tới, còn Trạm Lục Hành theo sau cô ta.

Đúng là oan gia ngõ hẹp.

“Chị, chị cũng tới đây mua đồ à"

"Ừ"

“Chị có gợi ý gì không? Em với anh Lục Hành đi dạo từ hôm qua đến nay vẫn chưa chọn được quả cho bố em."



Chưa mua cho bố mình, nhưng lại mua được không ít thứ cho bản thân.

Giang Ly liếc nhìn Lưu Nhã Kỳ từ đầu đến chân, thấy có ta đã thay hết quần áo bình dân bằng hàng hiệu đắt đỏ.

Cô nhếch môi cười nhạt, quay sang nhìn Trạm Lục Hành. “Vậy hai người còn mệt lắm đây. Không chỉ mua cho bố cô ấy, mà còn phải mua quà cho mẹ tôi nữa. Anh đã hứa tới dự tiệc của mẹ tôi, chẳng lẽ lại đi tay không?"

Lưu Nhã Kỳ hơi khựng lại. “Em... em không nghĩ tới chuyện đó."

“Đúng vậy, không nghĩ tới thì tại sao lại đồng ý đến làm gì? Vui lắm sao? Trạm tổng?"

Trạm lục Hành nheo mắt nhìn cô. “Giang lỵ, đừng nói mỉa mai tôi. Chính mẹ cô cọi điện cho nhà tôi, mời tôi tới."

Giang Ly sững người. Hóa ra là như vậy.

Đúng là mỗi lần anh ta đến nhà cô, đều là mẹ cô đích thân mới, khác hẳn với việc anh ta chủ động chạy đến nhà Nhã Kỳ để gặp "nhạc phụ tương lai".

“Vậy thì thật ngại quá, tôi sẽ nói với bố mẹ tôi, không cần phiên anh nữa."

Sắc mặt Trạm Lục Hành lập tức tối sầm. “Giang Ly, đừng gây chuyện trước mặt bố mẹ tôi!"

Hừ, đúng là đồ ngược lỗi cho người khác.

Giang Ly trừng mắt nhìn anh, nói thẳng: “Rõ ràng là anh gây chuyện trước! Hai người đã thành ra thế này, còn để mẹ tôi mời cả nhà ba người các người ăn cơm! Trước đây anh đâu ngại từ chối? Sao lần này lại đồng ý, định chọc tức nhà tôi à"

Lưu Nhã Kỳ run rẩy lên tiếng: “Chị, chị đừng nói vậy. Bác gái nhiệt tình quá, bọn em cũng không còn cách nào khác."

“Cô im miệng!"

Bị Giang Ly quát, Nhã Kỳ sợ đến mức co rúm lại, nước mắt lăn dài trên má

“Đủ rồi!"

Trạm Lục Hành vội vàng tiến tới đỗ dành Lưu Nhã Kỳ, rút khăn giấy lau nước mắt cho cô ta.

Nhìn cảnh hai người tình tứ, Giang Ly không biết nên cười khổ hay buông lời châm biếm.

Thời nay, tiêu tam còn tự tin hơn cả chính thất.

“Cô đừng khóc nữa, Nhã Kỳ à. Mấy lời ngọt ngào của đàn ông không đáng tin đâu. Cô nên khuyên Trạm tổng nhanh chóng ly hôn với tôi, cho cô một danh phận đi..."

Những người qua đường vốn đã chú ý đến cuộc cãi và của họ, nghe đến từ “ly hôn” và “tiểu tam" thì càng hứng thú, xì xào bàn tán.

Vẻ ngoài non nớt, yếu đuối của Lưu Nhã Kỳ khiến đám đông tự động nghĩ cô ta là "tiểu tam", và lời lẽ chỉ trích dẫn hướng về phía cô ta.

Những lời bàn tán lọt vào tai Lưu Nhã Kỳ và Trạm Lục Hành khiến anh ta giận dữ.

“Giang Ly! Cô điên đủ chưa?!" Anh ta kéo mạnh tay cô, lôi thẳng về phía lỗi thoát hiểm.

“Bỏ tôi ra! Anh bỏ ra!" Giang Ly vùng vẫy.

Đến khu vực cầu thang không người, Trạm Lục Hành mới buông cô ra.

Giang Ly loạng choạng suýt ngã.

“Tôi cảnh cáo cô, đừng tìm Nhã Kỳ gây chuyện nữa!"

Giang Ly trừng mắt nhìn anh, không chịu thua. “Trạm Lục Hành, anh đối xử với tôi thế nào tôi cũng nhịn được! Nhưng anh không được đem mẹ tôi ra làm trò cười! Anh và Nhã Kỳ đã hại em trai tôi, giờ còn muốn hại cà mẹ tôi nữa sao?!"

Vừa nói,nước mắt cô vừa rơi lã chã.

Nhìn Giang Ly khóc, Trạm Lục Hành thoáng sững người, không ngờ cô lại phản ứng mạnh như vậy.

Anh thở dài, giọng dịu đi: “Tôi sẽ không đến nữa"

Giang Ly lau nước mắt. "Anh hứa đi."

“Tôi đã nói không đến, thì sẽ không đến."

Giang Ly thở phào, cảm xúc dần ổn định.

“Nhưng cô cũng phải hứa với tôi. Ngày mai đến nhà tôi, cô không được gây rối.”

Giang Ly vừa sụt sịt vừa đáp: “Được, tôi hứa với anh, ăn xong bữa cơm tôi sẽ về ngay."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.