🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Giang Ly hét lên, dồn hết sức lao vào anh, nhắm thẳng vào mặt anh cắn một cái.

Nhưng cô yếu, còn chưa chạm được anh thì đã bị gạt phăng ra.

Giang Ly không cam lòng, cố gắng đứng dậy, nhưng ngay lập tức cảm thấy trời đất quay cuồng, ngã nhào xuống giường.

Cô thở dốc, nước mắt trào ra không ngừng. Cô đau đớn quá, cả thể xác lẫn tinh thần như bị xé nát.

Trạm Lục Hành ngồi xuống cạnh cô, vuốt mái tóc đã thấm mắt, giọng điệu giễu cợt, “Khóc gì mà khóc? Bảo Bạch Mộc Trạch mua cho cái khác đi, hắn hào phóng thế cơ mà."

Giang Ly khóc, giọng run rẩy. “Chiếc nhẫn của tôi... tại sao anh lại ném chiếc nhẫn của tôi?... Anh từng tặng tôi cái gì chưa? Một cây kim anh cũng chưa từng tặng tôi...

Trạm Lục Hành sững người, hàng mi khẽ rung một chút.

Giang Ly gom hết chút sức lực còn lại, lão đào xuống giường, tập tênh đi ra ngoài

Cô muốn đi tìm chiếc nhẫn của mình.

Trạm Lục Hành bước nhanh một bước, ôm eo cô từ phía sau, đặt cô trở lại giường.

Giang Ly vùng vẫy ngồi dậy, lại bị Trạm Lục Hành đè xuống.

“Thả tôi ra! Thả tôi ra! Tôi phải đi tìm chiếc nhẫn!" Giang Ly vừa yếu ớt vừa điên cuồng giãy giụa.

Trạm Lục Hành bất lực trước cơn giận dữ của cô, bèn cùng nằm xuống, từ phía sau giữ chặt tay chân cô, “ đừng làm loạn nữa."

“Trạm Lục Hành, tôi hận anh, tôi hận anh!" Giang Ly vừa khóc vừa mắng, đến khi sức cùng lực kiệt, nằm thở yếu ớt.



Trạm Lục Hành cảm thấy cơ thể Giang Ly trong lòng ngày càng nóng. Anh áp má mình lên má cô để đo nhiệt độ.

Có lẽ trận cãi và vừa rồi đã khiến bệnh tỉnh cô nặng thêm.

Trạm Lục Hành buông cô ra, nhìn thấy đôi mắt cô khẽ mở, gương mặt đỏ bimg, môi khẽ hè, hơi thở yếu ớt.

Anh cầm lấy vì thuốc Bạch Mộc Trạch để lại trên tủ đầu giường, đưa đến trước môi cô, “Uống thuốc đi."

Giang Ly nhắm mắt, mím môi, quay đầu đi chỗ khác.

“Không uống thuốc, cô chờ chết à?" Thấy hành động bướng bỉnh của cô, Trạm Lục Hành nổi giận.

Giang Ly thậm chí còn lật người lại, đưa lưng về phía anh.

Trạm Lục Hành thở dài một hơi đầy bất lực.

"Không uống thì thôi, đau khổ là cô chịu." Nói xong, anh đặt vị thuốc lại trên tủ đầu giường.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút.

Một cuộc chiến âm thầm bắt đầu

Cuối cùng, Trạm Lục Hành không chịu nổi nữa, lật người cô lại, giữ chặt khuôn mặt cô, nhét viên thuốc vào miệng.

Giang Ly trừng mắt nhìn anh, như đang đối đầu, phồng má định nhà thuốc ra.



Trạm Lục Hành chưa bao giờ gặp người phụ nữ nào cứng đầu như cô.

Anh cầm lấy chai trên tủ đầu giường, ngửa đầu uống một ngụm lớn, cúi xuống ép vào miệng cô, Giang Ly sững sờ, đầu óc trống rỗng.

Thấy cô không có động tác nuốt, Trạm Lục Hành dùng lưỡi đẩy viên thuốc xuống cổ họng cô.

Khi thuốc bị mắc lại, anh lại cúi xuống tiếp tục đổ thêm một ngụm bằng cách môi kề môi.

Giang Ly hoàn toàn ngơ ngác, cảnh tượng xấu hổ này vượt ngoài sức tưởng tượng của cô.

Cuối cùng, cô không thể chống cự nữa, đành ngoan ngoãn nuốt thuốc.

Chuyển động nuốt của cô khiến Trạm Lục Hành cảm thấy ngứa ngáy.

Anh vẫn giữ môi trên môi cô, không có ý định rời đi.

Giang Ly lắc đầu, muốn thoát khỏi anh.

Anh lại dùng một tay giữ chặt khuôn mặt cô, bắt đầu hôn. Nụ hôn này hiếm hoi mang theo sự dịu dàng và mềm mại.

Giang Ly bị anh hôn đến mức toàn thân như có dòng điện chạy qua, tê dại đến từng tấc thịt da, trong đầu như có tiếng nổ tung rực sáng.

Cô càng lúc càng nóng, càng mềm yếu, cảng không còn sức phản kháng. Cố gắng cuối cùng chỉ là những tiếng “ưm um" dứt đoạn.

Đợi đến khi Trạm Lục Hành hôn đủ, anh từ từ rời khỏi đôi môi cô, mang theo một nụ cười ranh mãnh, nói “Em nóng quá."

Giang Ly mệt mỏi nhắm mắt lại, trong lòng nghỉ. Trên đời sao lại có loại người như anh, nhân lúc người khác bệnh mà chiếm lợi thế.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.