Giang Ly lau khô tay, ngẩn người rồi mở tủ lấy dụng cụ lau dọn. “Mẹ không nói gì với em cả. Sao tự dưng lại mời khách vậy?”
“Chắc bà ấy sẽ gọi em ngay thôi. Mẹ muốn cảm ơn thầy cô và bạn bè đã giúp đỡ tối qua.”
Giang Ly “ô” lên một tiếng. Tối qua cô đã gọi điện về nhà hỏi tung tích của Giang Thần, mẹ cô sớm muộn gì cũng biết chuyện. Với tính cách của bà, nợ tình thì chắc chắn phải trả.
Nhưng mà, Lưu Nhã Kỳ cũng chủ động quá nhỉ, gặp chuyện là gọi ngay cho Trạm Lục Hành.
“Buổi tối tôi sẽ đến trường đón em trai em và Nhã Kỳ. Cô ấy trẹo chân, đi lại khó khăn.”
“Được rồi, anh đi đi. Em tự bắt xe qua đó.” Giang Ly vừa nói vừa kéo lê cây lau nhà qua lại.
Xem ra vẫn rất quan tâm đến Lưu Nhã Kỳ, từ tối qua đến giờ chẳng hỏi xem chân cô có khá hơn chút nào không. Thôi kệ, quan tâm làm gì. Sau này còn nhiều chuyện khiến mình muốn ói máu hơn.
“Tôi đi trước đây.
“Vâng.” Giang Ly tiễn Trạm Lục Hành ra đến cửa.
Anh lấy chìa khóa xe ra, vừa định bước đi thì Giang Ly bất ngờ gọi lại:
“Trạm tổng này...
Anh dừng bước, quay lại nhìn cô.
“Việc bỏ thuốc anh là lỗi của em. Em xin lỗi.”
Trạm Lục Hành ngạc nhiên một chút, rồi khẽ cười: “Biết sai là tốt.”
Không lâu sau, mẹ của Giang Ly gọi điện, dặn cô đến khách sạn lúc 4 giờ chiều.
Lần này, bữa tiệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bat-mong-ly-khai/3728621/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.