Sau khi đạt được mục đích của mình Giang Minh vẫn không chịu ra khỏi phòng mà vẫn ở lại để canh chừng xem Lệ Tiêu và Hoàng Minh có ở lại nhăm nhe em trai mình không. Hai người kia thì hết sức khó chịu vì từ nãy đến giờ làm gì cũng có cặp mắt nhìn chằm chằm vào họ và ngăn không cho họ tới gần Giang Nam
Giang Nam ba phần bất lực, bảy phần như ba vì ông anh trai vừa gia trưởng vừa chiếm hữu của mình, biết nói ra anh trai đại nhân cũng chẳng nghe nên thôi cậu mặc kệ để Giang Minh muốn làm gì thì làm. Sau một khoảng thời gian im ắng thì Hoàng Minh cũng đã lên tiếng phá tan bầu không khí ngột ngạt ấy
“-Cậu thấy khoẻ hơn chưa bé con?”
Giang Nam nghe có người hỏi thăm mình thì cười cười đáp lại nhưng xen lẫn trong đó vẫn có chút nũng nịu như mèo con cần được yêu thương
“-Tớ cảm thấy ổn hơn rồi..”
Tuy nhiên tật xấu của Giang Nam là khi ốm cậu sẽ rất mẫn cảm và hay đòi hỏi những người xung quanh, tuy nhiên chỉ trong phạm vi cho phép chứ không đòi hỏi quá trớn
“-Cái đó, tớ thèm bánh trà xanh quá, các cậu có th-“
Chưa để Giang Nam kịp nói xong thì Hoàng Minh và Lệ Tiêu đã nhanh nhảu đáp lại
“-Được, cậu cứ nằm nghỉ đi để tụi tớ đi mua”
Nói xong cả hai không hẹn mà cùng đi, tuy có xảy ra tranh chấp tranh giành người nào đi mua nhưng cuối cùng hai người vẫn đi cùng nhau vì lí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ai-cung-sung-ai-toi/3616002/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.