Giang Nam ngoan ngoãn ăn cháo mà Giang Minh đút cho, đến khi gần hết bát cháo anh mới lên tiếng hỏi tội cậu khiến Giang Nam cảm thấy rùng mình mà khẽ run nhẹ lên từng đợt, đôi mắt anh nhìn chằm chằm vào cậu với ánh nhìn trách cứ
“-Tại sao em lại tắm khuya như vậy? có biết tắm khuya là rất hại cho sức khoẻ không?”
Giang Nam không dám nhìn vào mắt anh, bây giờ đối với cậu anh như một con hổ nhìn chằm chằm vào con thỏ là cậu vậy, cậu đành liếc mắt qua papa mình mà cầu cứu tuy nhiên Giang Thần lại cau mày nhìn cậu và nói ra một câu khiến cậu không biết nên làm gì
“-Giang Minh nói đúng đấy, từ nay ta cấm con tắm ban đêm, nếu ta mà phát hiện thì ta sẽ phạt con”
Giọng nói đanh thép của Giang Thần cất lên như hồi chuông cảnh cáo cậu, có vẻ anh không nói chỉ để hù doạ mà anh thực sự sẽ làm như vậy nếu cậu dám vi phạm, vậy là người trong nhà không ai về phe cậu cả khiến Giang Nam lực bất tòng tâm mà ủ rũ đành ngoan ngoãn vâng lời
“-Dạ con biết rồi..”
Giang Minh thấy cậu xuống sắc và cúi gằm mặt xuống vì bị trách mắng thì lòng anh cũng nhẹ đi phần nào rồi lấy tay miết nhẹ má cậu sau đó lên giọng an ủi
“-Ngoan nào cục cưng, em phải biết ba và anh nói vậy là để tốt cho em thôi”
Cậu khẽ lướt nhìn Giang Minh, anh nhìn cậu với một vẻ yêu chiều và cưng sủng khiến cậu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ai-cung-sung-ai-toi/3616001/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.