Ba người cứ vậy ngồi nhìn Giang Nam ăn hết bánh trong sự vui vẻ, thì ra ngồi ngắm một người dù họ đang ăn cũng thú vị đến vậy, tất nhiên là chỉ đối với người thương trong lòng họ mà thôi. Giang Nam thì không biết gì suy nghĩ của những người kia mà vẫn ngồi ăn ngon lành
Sau khi ăn xong thì Hoàng Minh liền dẹp giúp Giang Nam rồi bảo cậu nằm nghỉ, sau đó anh tính nán lại một lúc để chăm sóc cậu nhưng Giang Minh lại khó chịu ra mặt rồi nhanh chóng kiếm cớ đuổi cả Lệ Tiêu và Hoàng Minh ra về, Giang Nam thấy thì cứng họng vì ông anh trai thích kiểm soát này, vì không muốn Giang Nam khó xử nên hai người cũng nhanh chóng chào tạm biệt rồi ra về, còn không quên liếc xéo ông anh trai đang khó ở ấy
Hai người vừa ra về thì Giang Minh cũng hôn nhẹ lên trán Giang Nam rồi lên công ty đi làm, còn không quên bảo cậu nằm ngủ cho khoẻ lại. Sau khi dặn dò kĩ lưỡng cậu thì anh mới yên tâm rời đi. Giang Nam thì bất lực vì người anh xem mình như trẻ em này mà dặn dò đủ thứ
Vì còn ốm nên Giang Nam không muốn suy nghĩ thêm gì nữa mà nhắm mắt lại rồi tiến dần vào giấc ngủ. Trong mơ cậu nhìn thấy Giang Nam- tức cơ thể cậu đang mang bây giờ đang ngồi bệt dưới sàn khóc nức nở. Cậu thấy vậy thì muốn tiến lại gần để xem có chuyện gì thì cứ như bị một thứ gì đó ngăn cản lại không thể tiến tới gần được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ai-cung-sung-ai-toi/3616003/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.