Edit: Samie
Khúc Mộng Mộng muốn nói Giang Vệ Dân là Giang Vệ Dân, cô ta là cô ta, Giang Vệ Dân thích làm công việc bẩn thỉu và nặng nhọc, cô ta không thích.
Nhưng lời đến bên miệng, cô ta lại nuốt trở về.
Buổi trưa, cô ta mới từ đòi nửa cái bánh ngô từ trên tay Giang Vệ Dân, lần trước còn bảo người ta đến huyện thành mua giúp một hộp kem bảo vệ da, đến bây giờ vẫn chưa trả tiền.
Lần trước nữa...
“Được rồi, chuyện này cứ quyết định như vậy đi! Sau này cô tiếp nhận việc chăn heo của Giang Vệ Dân, Giang Vệ Dân đi gặt lúa mạch!”
Triệu Chí Viễn nói xong câu đó, chắp tay sau lưng, rời đi.
Khúc Mộng Mộng không chấp nhận sự bất bình này, bắt đầu gào khóc.
Tô Hưng Hoa nhìn thấy Khúc Mộng Mộng rơi nước mắt, tâm cũng phát đau, nhưng hắn vẫn chưa làm xong việc của mình, muốn an ủi, cũng phải việc làm xong rồi nói.
...
Khi sắp kết thúc công việc, đài phát thanh của đội sản xuất vang lên.
Bên trong là liên tiếp một loạt khẩu hiệu, đều là cổ vũ mọi người siêng năng làm việc, cố gắng làm việc:
“Đoàn kết một lòng, không sợ khổ cực!”
“Gặt gấp gieo trồng gấp, người người thi nhau làm đồng chí tốt!”
“Đóng đủ cho quốc gia, lưu lại cho tập thể, còn lại mới là cho một người!”
“...”
Triệu Hương Vân ở trong nhà nghe đài phát thanh của đội sản xuất, vẻ mặt suy tư nghĩ về cuộc sống tương lai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-80-kieu-kieu-tuc/2609173/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.