Edit: Samie
“Tốt, tốt lắm!” Trần Ngũ Nguyệt liên tục gật đầu, lôi kéo cánh tay vừa đen vừa mập mạp của Triệu Hương Vân, đi về phía Triệu gia.
Triệu Chí Viễn vốn muốn đi theo, lại nghĩ đến bây giờ đội sản xuất đang là giai đoạn quan trọng, cần gấp rút thu hoạch và gieo trồng, nếu không thu hoạch lương thực kịp thời, không thể giao nộp lương thực, nông cụ cùng vật tư mà đội sản xuất được phân trong tương lai, đều sẽ ít hơn so với đội sản xuất khác, đây không phải là điều mà Triệu Chí Viễn mong muốn.
“Vậy thì Hương Vân và mẹ con đi về trước, bố đến đội sản xuất kiểm tra nhé!” Triệu Chí Viễn nói.
Trần Ngũ Nguyệt nghe xong, cơn tức giận vọt lên đầu.
Đang chuẩn bị chỉ trích Triệu Chí Viễn, con gái cũng đã như vậy, vẫn còn không quan tâm, Triệu Hương Vân ngọt ngào cười với Triệu Chí Viễn, “Bố, cực khổ cho bố rồi, đi sớm về sớm! Đúng rồi, lúc trước khi con đang tản bộ, nhìn thấy ruộng lúa mạch ở dưới sườn núi, có rất nhiều đồng chí đang gặt lúa, hình như làm việc rất tốt! Nếu bố rảnh có thể đến nhìn xem, nên khen thưởng thì thưởng một chút, nếu làm không tốt, nên phê bình cũng phải phê bình!”
Triệu Chí Viễn được Triệu Hương Vân nhắc nhở như vậy, mới nghĩ ra, cả ngày hôm nay, ông trông coi thúc dục đội viên đội sản xuất ở gần đây làm việc, hoàn toàn quên mất đi kiểm tra ruộng lúa mạch ở dưới sườn núi phía xa kia.
Ruộng lúa mạch đó cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-80-kieu-kieu-tuc/2609174/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.