Edit: Samie
Cầm trong tay nguyên một xấp tem phiếu, chính là một củ khoai nóng bỏng tay.
Triệu Hương Vân cầm trên tay, giấu đi cũng không được, để ở một bên cũng không được.
Cô tiện tay lật xem một chút.
Nhìn xong, hai mắt choáng váng.
Tất cả lương phiếu đều là lương phiếu toàn quốc, mà lại có giá trị vĩnh viễn.
Ngay cả các loại phiếu dầu cùng phiếu vải, cũng có giá trị vĩnh viễn.
Đây đều là chút quà mà chú dì của cô gửi tới.
Đến bây giờ Triệu Hương Vân vẫn không hiểu rõ, vì sao ở các gia đình khác, tình cảm anh chị em mỏng manh như vậy, đến lượt gia đình mẹ cô Trần Ngũ Nguyệt, ai cũng đều yêu quý bà như mẹ ruột.
Mà mẹ ruột của cô, giống như di truyền tính cách từ các chú các dì, mấy đứa con, chỉ cưng chiều một mình cô.
Đang suy tư, Trần Ngũ Nguyệt đẩy cửa bước vào.
Bà cầm một cái bao bố trên tay, đi lên phía trước, lập tức nhét vào trong tay Triệu Hương Vân.
“Đây là 200 khối tiền, con muốn mua gì thì tự mình mua.” Trần Ngũ Nguyệt nói.
Triệu Hương Vân: “...”
Thời đại này, sức mua của 200 đồng tiền là bao nhiêu, Triệu Hương Vân ít nhiều cũng biết một chút.
Ngũ cốc thô giá sáu, bảy đồng một cân, lương thực tinh giá một, hai đồng, còn phải xếp hàng, hơn nữa những thứ này, cung không đủ cầu, có phiếu lương thực và phiếu vải cũng chưa chắc hữu dụng.
Có thể Trần Ngũ Nguyệt cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-80-kieu-kieu-tuc/2609171/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.