Edit: Samie
“Chuyện đó, làm sao mà nhảy sông không quan trọng, người có sao không?” Ánh mắt Tang Hồng Hoa rơi vào trên người Triệu Hương Vân đang đứng sau lưng Trần Ngũ Nguyệt.
Béo, thật béo!
Thời đại này, ai có thể ăn thành dáng vẻ như vậy?
Toàn thân đều là thịt, lại còn đen!
Đồ tốt của cả nhà chú hai, toàn bộ đều ở trên người nha đầu béo này sao?
Tang Hồng Hoa lúc này, hận không thể xẻo thịt Triệu Hương Vân, đắp trên người mình.
Nếu như vậy, ít nhất chứng minh thời gian qua, cuộc sống của bà ta trải qua rất tốt.
Bên trong ký ức của nguyên chủ, bà già này cũng không thích chính mình.
Không chỉ không thích cô, ngay cả bà mẹ cực phẩm Trần Ngũ Nguyệt của cô cũng chưa bao giờ thấy được sắc mặt tốt của bà ta.
Trước khi Triệu Chí Viễn trở thành đại đội trưởng, bà ta luôn có suy nghĩ muốn tìm cách để xa lánh Trần Ngũ Nguyệt, ai biết, Triệu Chí Viễn lại trở thành đại đội trưởng.
Tang Hồng Hoa đã từng làm ầm ĩ lên, muốn đổi nhà của Triệu Chí Viễn cho cả nhà Triệu Chí Lâm tới ở, muốn cùng bọn họ nhậu nhẹt ăn ngon, Trần Ngũ Nguyệt tự nhiên không vui.
Bởi vậy, Tang Hồng Hoa càng hận Trần Ngũ Nguyệt hơn.
Triệu Hương Vân đoán rằng lần này bà ta đến cũng không có ý gì tốt.
Không lạnh không nóng trả lời một câu, “Cháu không sao ạ!”
“Không có việc gì thì tốt, nha đầu Hương Vân à, cháu cũng đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-80-kieu-kieu-tuc/2609170/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.