"Có gì đáng thương? Người ta tự nguyện đánh bạc chịu thua, tự tìm đường chết." Trương Văn Thanh nói rất thanh thản, không có chút lo lắng nào.
Như thể anh ta và Chu Mỹ Lệ không có mối quan hệ gì. Nếu không phải là chuyện của anh ta và Chu Mỹ Lệ được Hạ Thanh Thanh nói ra, anh ta cũng không tin.
"Bây giờ trong thôn mình đang truyền tin anh và Chu Mỹ Lệ có quan hệ, vậy là thật hay giả thế?" Lý Tiểu Hổ tò mò hỏi.
Khuôn mặt Trương Văn Thanh trở nên rất khó coi: "Đó là tin đồn, làm sao tôi có thể có quan hệ gì với cô ấy?"
Anh ta nói rất phẫn nộ, như thể bị oan ức lắm.
Điều này khiến Lý Tiểu Hổ và Lưu Hải Dương không hiểu được, phải chăng Trương Văn Thanh thật sự bị vu oan? Trương Văn Thanh biết rõ tầm trọng của việc này, đây không chỉ là vấn đề tác phong làm việc, quan trọng hơn là sẽ khiến cho hy vọng của anh ta trở về thành phố bị dập tắt.
Anh ta tuyệt đối không thể ở lại đây được, dù thế nào anh ta cũng phải trở về.
Việc này anh ta phải bắt Chu Mỹ Lệ im miệng, chết cũng không được thừa nhận có liên quan gì với mình. Nếu không thì anh ta thật sự xong rồi.
"Việc này do thanh niên trí thức Hạ nói ra, tôi phải đi hỏi hỏi cô ta tại sao lại hại tôi." Trương Văn Thanh nói xong liền chạy ra khỏi cửa.
Để lại Lý Tiểu Hổ và Lưu Hải Dương nhìn nhau bàng hoàng.
"Phải chăng là tin đồn, chúng ta oan ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-70-co-gai-xinh-dep-mang-theo-khong-gian-ga-cho-nguoi-dan-ong-tho-rap/4417852/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.