Trong thời gian này, căn cứ của Lục Viễn Chu phát triển với tốc độ chóng mặt. Từ trên xuống dưới, hàng vạn người đồng lòng, không ai dám lười biếng.
Danh tiếng của anh lan xa như cơn bão, một dị năng giả mạnh đến mức gần như không thể bị đánh bại, khiến vô số người ngưỡng mộ tìm đến. Cả những nhà nghiên cứu công nghệ cao, các đội chiến đấu, kỹ sư và y bác sĩ giỏi nhất đều lần lượt xin gia nhập.
Dưới sự dẫn dắt của anh, căn cứ nhanh chóng hình thành đội ngũ cứu viện chuyên nghiệp, đi khắp nơi tìm kiếm người sống sót, không bỏ sót bất kỳ ai.
Sức mạnh được tích lũy từng ngày, từng lớp, giống như một quả cầu tuyết lăn xuống dốc, càng lăn càng lớn, không gì cản nổi.
Chỉ trong thời gian ngắn, căn cứ của Lục Viễn Chu đã trở thành thế lực mạnh nhất trong toàn khu vực.
…
Hôm nay là ngày mẹ Giang xuất viện.
Từ sáng sớm, Giang Như Ý đã vội vàng đến bệnh viện.
“Lần này bị tai nạn, đúng là vất vả thật rồi.” Bố Giang nắm chặt tay vợ, giọng run run, vừa nhẹ nhõm vừa thương xót. Giờ Giang Đại Dũng đã bị tạm giữ, coi như trời có mắt, ít nhất cũng cho cậu ta một bài học nhớ đời.
“Người bệnh hồi phục rất tốt, hôm nay có thể xuất viện rồi.” Bác sĩ Vương đích thân đến tiễn họ, trên mặt vẫn còn giữ nét kích động.
“Cảm ơn bác sĩ rất nhiều.” Giang Như Ý lễ phép nói.
“Không có gì, không có gì.” Ông bác sĩ cười đến nỗi hai mắt híp lại, vui như trúng giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-rau-thong-mat-the-toi-tich-tru-vat-tu-nuoi-dai-lao/4692037/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.