Chương trước
Chương sau
【Thứ ba chính là đến hệ thống báo động khẩn cấp quan trọng nhất cũng mất hiệu lực trong thời khắc mấu chốt, có thể thấy được giai đoạn nghiên cứu phát minh có tập trung toàn lực, thí nghiệm nhiều lần không... 】
【Tục ngữ nói rất đúng, không có khoan kim cương thì đừng mong ôm nghề đồ gốm*, trình độ nghiên cứu về công nghệ thông minh Ai của công ty Bolton chưa đạt, cũng đừng đem ra ngoài bán, nếu không thì người bị hại sẽ là người dùng thôi. 】
*Không có khoan kim cương thì đừng mong ôm nghề đồ gốm: Không nên làm một việc gì đó mà không chắc chắn mình có thể làm được.
【Nhưng sao mấy người chắc chắn ô tô thế hệ hai của Lê thị không bị lỗi thế, lỡ đâu cái hệ thống báo động khẩn cấp này cũng mất hiệu lực trong sự cố thì sao?! 】
Một vài cư dân mạng quả thật có nghi ngờ này.
Nhưng vào lúc này, website chính thức của công ty Lê thị đột nhiên đăng một video lên weibo.
——Trong video là một thí nghiệm có liên quan tới hệ thống báo động khẩn cấp.
Hiện trường còn đứng vài người mặc đồ cảnh sát, là nhân viên cục cảnh sát điều động tới để phối hợp.
Những chiếc xe thí nghiệm toàn bộ đều là ô tô thế hệ hai mới ra mắt của Lê thị, tất cả có mười mấy chiếc.
Mấy ô tô thông minh đều được cố ý điều chỉnh thử hệ thống khởi động, sau khi chạy được một lúc sẽ bị dừng lại, sau đó gặp đủ loại sự cố có khả năng xảy ra...
Cuối cùng kết quả thí nghiệm cũng có.
Sau mỗi sự cố, hệ thống thông minh bên trong ô tô sẽ lập tức rà quét tình trạng cơ thể của người lái, hơn nữa cũng gửi định vị tới trung tâm chỉ huy, gọi cứu hộ, không có sai sót nào.
Sau khi website chính thức của công ty Lê thị đăng weibo, cục cảnh sát Yến Kinh chia sẻ, xác nhận kèm theo một câu——【 hy vọng chức năng này mãi mãi không cần dùng tới. 】
Cư dân mạng lần này hoàn toàn hết hồn, vội để lại bình luận khen ngợi.
…………
Khi Lê Khinh Châu đọc bình luận tình cờ nhìn thấy cái này——
【 Thật đáng mừng, doanh số ô tô của công ty Lê thị đã đuổi kịp và vượt qua công ty Bolton! Ha ha ha, khắp chốn mừng vui.jpg. 】
Cậu vừa bỏ điện thoại xuống, Phương Tây Ngạn gõ cửa tiến vào nói: "Lê tổng, phó giám đốc công ty Bolton lại tới nữa."
"Anh ta đang ở sảnh lớn công ty, có vẻ như không định rời đi, chắc là muốn chờ cậu tan tầm..."
Từ sau khi công ty ô tô thông minh Bolton xảy ra chuyện, Blair lại tới công ty Lê thị.
Chỉ là Lê Khinh Châu không muốn thấy anh ta nên cậu để Phương Tây Ngạn tùy tiện tìm cớ không rảnh.
Nhưng cậu không ngờ đường đường là phó giám đốc một công ty lớn, thế mà cứ bám riết không tha như thế, liên tục mấy ngày đều tới công ty.
Hôm nay là ngày thứ tư rồi.
Trước đó Blair có nhờ Phương Tây Ngạn chuyển lời.
——Lần đầu tiên anh ta tới công ty để thảo luận việc hợp tác với Lê tổng quả thật có yêu cầu quá đáng, nếu Lê tổng có ý định hợp tác, công ty Bolton có thể tăng giá.
Hơn nữa, thêm một người bạn vẫn hơn là thêm một kẻ địch.
Trong ngành sản xuất ô tô, dù sao công ty Lê thị cũng không thể cạnh tranh ở nước ngoài, nếu công ty Bolton cố ý nhằm vào, công ty Lê thị khó có thể đối phó.
Ngoại trừ có y đồ hợp tác, Blair còn hy vọng Lê Khinh Châu hỗ trợ công ty Bolton vượt qua cuộc khủng hoảng quan hệ công chúng lần này và khôi phục danh tiếng nhãn hiệu lâu đời của công ty.
Lê Khinh Châu nói với Phương Tây Ngạn: "Chuyển lời cho phó giám đốc Blair, nếu công ty Bolton có thành ý, vậy trước tiên hãy mua bằng sáng chế ô tô thông minh AI của Lê thị, sau đó mới bàn lại việc hợp tác và hỗ trợ."
"Vâng, tôi biết rồi, Lê tổng." Phương Tây Ngạn nói xong, đóng cửa lại đi xuống lầu.
Phương Tây Ngạn chuyển lại những lời này cho Blair.
Blair bất đắc dĩ buông tay nói: "Lê tổng của mấy người đúng là cứng đầu, bất kể là mềm hay cứng đều không dùng được, quá khó thu phục..."
Phương Tây Ngạn im lặng chống đỡ, làm như không nghe thấy.
Blair nghiêm túc trở lại, nghĩ ngợi, sau một lúc nói: "Tôi sắp phải về nước, chuyện này không quyết định một mình được, cần phải có cổ đông toàn công ty tổ chức họp để thảo luận."
"Nhưng tôi sẽ suy xét cẩn thận lời của Lê tổng mấy người, để lại phương thức liên hệ đi?"
Phương Tây Ngạn lấy danh thϊếp ra đưa cho Blair.
Blair cất nó đi, lại nói thêm mấy câu rồi mới xoay người rời khỏi công ty Lê thị.
Buổi chiều tan tầm, Liễu Bạc Hoài tới đón Lê Khinh Châu trước tiên.
Bọn họ mướn tới trường đón đám trẻ trước, sau đó Liễu Bạc Hoài đưa Lê Khinh Châu và Lê Húc Sanh về nhà, rồi hắn lại đưa Hạ Dịch Quân về nhà họ Hạ.
“Liễu tổng.”
Phương Tây Ngạn vừa ra khỏi phòng làm việc đã gặp phải Liễu Bạc Hoài đang một mình lên lầu, anh ta đứng lại chào hỏi.
Liễu Bạc Hoài gật đầu, đi vào văn phòng.
Tiếp theo, cửa văn phòng bị đóng lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.