Hàn Vũ Tường là một nhà nhiếp ảnh trẻ trác tuyệt bất phàm, tác phẩm của anh đã nhiều lần đạt được giải thưởng quốc tế. Tuy nhiên, tính cách lại có chút cô tịch, thích một mình độc lai độc vãng, công việc nhiếp ảnh cũng chỉ là vì linh cảm đột nhiên tới cùng hứng thú nhất thời, anh chẳng những có thành quả xuất sắc, còn có một khuôn mặt đẹp trai tới mức làm cho nam nhân cũng sẽ sinh lòng hâm mộ, đương nhiên trong lòng các cô gái trở thành một bạch mã vương tử tuấn tú, nhưng là, bên người một mỹ nam tử như vậy lại không hề có một cô bạn gái, cũng có lẽ ánh mắt của anh quá cao.
Có một điều kỳ lạ, là đêm về anh luôn mơ thấy những giấc mơ kì lạ, về Nhà Tần, năm 221 trước Công Nguyên, hay Triều Đường, Công Nguyên năm 903… Về những nơi mà màu sắc đan hòa trong màu tím, cùng những tên thuộc hạ cúi đầu với bộ mặt mang sắc tro tàn.
Cho đến một ngày, anh nhận ra giấc mộng của mình không phải là mộng, mà chính là trí nhớ còn sót lại sau luân chuyển thế kiếp ngàn đời. Hàn Vũ Tường, phá vỡ lời nguyền rủa ngàn năm, giữa anh và Mộng Nguyệt chỉ còn dư lại riêng niềm hạnh phúc, đã không còn nữa máu tanh, Hàn Vũ Tường sau khi uống máu rượu đã hóa trở về bộ dáng ngàn năm trước, toàn bộ cung điện cũng nổi lên biến hóa, không còn là cô độc một màu sắc, bức tường không chỉ có màu lam êm dịu hài hòa, còn có màu trắng thuần khiết cao quý, hai loại màu khăng khít kết hợp với nhau sắc sảo kỳ diệu!
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.