"Tể tướng đại nhân! Đây là sao? Nhanh mở cửa!!……" Mộng Nguyệt ở trong không gian đen đặc vô cùng sợ hãi, đáp lại tiếng gọi la của nàng chỉ có tiếng cười đắc ý càng ngày càng xa.
Mộng Nguyệt chỉ có thể lục lọi vách tường tiến thêm lên, trước mặt hình như là cái tay vịn của thang lầu, nàng mò mẫm chậm rãi lần xuống dưới, đi trong bóng tối đen kịt, mà chờ đợi nàng phía trước cũng chỉ một màn đêm tối tăm vô tận, hoảng sợ run run.
Không lâu sau, Mộng Nguyệt cảm giác đã đi tới cuối chân cầu thang, lúc này, nàng nhìn thấy rất nhiều điểm sáng từ từ hướng mình tiến tới tỏa rộng, càng ngày càng gần, Mộng Nguyệt cảm thấy hàng ngàn khí tức tà ác từ bốn phương tám hướng vọt tới chỗ mình, không khỏi rợn cả tóc gáy.
Mộng Nguyệt không biết căn nhà gỗ đào này không phải là một ngôi nhà bình thường, hình vẽ khắc tinh sảo bên ngoài thật ra là phù văn cổ xưa từ rất lâu về trước, khắc lên để trấn quỷ, ngăn chặn oán quỷ tới từ địa ngục tăm tối, mà oán khí của oán quỷ sinh ra, tầng tầng lớp lớp đếm không xuể ở nơi này, chính là căn nguyên tà ác mà các quỷ chủ từ xưa tới nay dùng để chống lại chính khí vào ngày trung thu. Các ma chủ cũng không ngu ngốc tới mức tự tay hủy diệt nguồn gốc tà khí của mình. Huyễn Chi Liên phát ra vầng sáng xanh nhàn nhạt bảo vệ, chống cự lại sự xâm lấn của tà khí, dần dần, hào quang bảo hộ bị hàng luồng tà khí cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mong-ky-duyen/140394/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.