Lần nào ở trước con người ngang ngược và không theo một lý lẽ nào tôi cũng có phần lúng túng nhưng cũng nhanh miệng hỏi ngược lại:
– Có xót hay không tôi có cần phải báo cáo với anh không ạ?
Đã hỏi đến như vậy nhưng Đặng Thành Luân trở nên mặt dày từ lúc nào, gật đầu luôn cái rụp:
– Nếu mà hoa hậu tâm sự tôi đây sẵn sàng nghe.
Tôi cứng họng. Quay qua đuổi khéo:
– Tôi không sao, cảm ơn anh đã đến thăm. Bây giờ tôi có chút việc muốn bàn riêng với luật sư Hà.
– Mọi người cứ tự nhiên, không cần quan tâm tôi đâu.
Nói xong có người không hiểu hay cố tình không hiểu mà ngồi xuống cái ghế kia, thản nhiên bấm bấm điện thoại trong ánh nhìn bất lực của tôi. Tôi khều khều con Thư, hất hất mắt ý bảo nó làm sao để Đặng Thành Luân đi về. Nhưng từ khi nào mà bạn thân của tôi, trợ lý riêng của tôi lại không còn nghe tôi nữa, quay sang nói với luật sư Hà:
– Như em đã nói với anh lúc nãy, Hà My muốn ly hôn.
Khi con Thư vừa nói xong tôi cũng nhìn thấy bàn tay đang bấm điện thoại của Đặng Thành Luân ngừng lại mấy giây. Bên này luật sư Hà hỏi con Thư:
– Em có đem giấy tờ đến đây không?
– Có đây ạ, bản photo đây anh đi.
Sau đó Đặng Thành Luân vẫn tiếp tục thao tác của mình không hề quan tâm những lời con Thư vừa nói, mới vừa hôm qua tôi còn mạnh mồm mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-long-son/2699421/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.