Lần thứ ba trong ngày hôm nay, Dương Đổng Triệt lại không nghe lời Ỷ Thanh Lan.
Trước sự chứng kiến của bao nhiêu người, hai đầu gối của hắn đã thật sự chạm tới, bề mặt của những cục than.
Ban đầu, Dương Đổng Triệt vẫn thấy bình thường.
Bởi vì đầu gối của hắn vẫn còn lớp quần Tây bảo vệ.
Nhưng khi lớp vải màu xám bị sức nóng đốt cháy.
Da thịt tiếp xúc trực tiếp với lửa than hồng rực, Dương Đổng Triệt mới bắt đầu cảm đau đớn.
Cơn đau càng lúc càng dồn dập, đánh thẳng vào dây thần kinh cảm giác.
Khiến Dương Đổng Triệt nhịn không được mà co người lại, gân xanh khắp nơi đều nổi lên, phần trán đổ đầy mồ hôi.
Hai hàm răng nghiến lại thật chặt.
Hắn không chịu được đau đớn mà phải hét lên.
- A... a... a...!
Ỷ Thanh Lan cũng đau đớn không kém.
Bây giờ, cô không chỉ cảm thấy đau lòng, khi tận mắt chứng kiến Dương Đổng Triệt vì mình, mà sẵn sàng quỳ trên than.
Mà không hiểu tại sao phần bụng dưới của Ỷ Thanh Lan, bắt đầu xuất hiện những cơn đau, giống như phụ nữ đến ngày đèn đỏ.
Kèm theo đó là cảm giác buồn nôn.
Trong khi cô không hề bị ốm nghén.
Nhưng Ỷ Thanh Lan mặc kệ tất cả.
Vẫn ra sức cựa quậy thân mình trên chiếc ghế gỗ.
Khuôn mặt cô ướt đẫm nước mắt.
Tóc tai bết dính mồ hôi.
Vẫn ra sức kêu gào trong tuyệt vọng.
- Triệt... cầu xin anh... mau đứng dậy đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475846/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.