Chương trước
Chương sau
Ban chiều, Ỷ Thanh Lan có gọi điện nói với Dương Đổng Triệt, rằng cô muốn ra ngoài chơi với Kha Tịch Tuyết cho khuây khỏa.

Hắn cũng vui vẻ đồng ý.

Bây giờ, người đàn ông kia đe dọa.

Nếu như Dương Đổng Triệt không làm theo yêu cầu của bọn họ, thì chúng sẽ giết cả Ỷ Thanh Lan lẫn chị họ của cô.

Nghĩa là... bọn chúng biết Ỷ Thanh Lan đang đi chung với Kha Tịch Tuyết?

Nghĩ đến đây, Dương Đổng Triệt trong lòng nóng như lửa đốt.

Lo lắng Ỷ Thanh Lan thật sự đã bị đám người kia bắt đi.

Xong, hắn cố tự trấn tĩnh bản thân, bằng việc tự đặt ra suy nghĩ có thể đám người kia biết, Ỷ Thanh Lan cùng Kha Tịch Tuyết ra ngoài, nhưng không bắt cóc được cô.

Cho rằng bọn họ chỉ đang đánh lừa hắn mà thôi.

- Tao muốn nghe thấy giọng nói của Thanh Lan. Ai biết chúng mày có đang lừa tao hay không.

Ỷ Thanh Lan hiện tại còn đang mang thai, cũng sắp đến ngày sinh nở rồi!

Nếu bọn họ thật sự đã bắt cóc cô, thì đám người kia quả thật rất đáng chết.

Nhưng... giọng nói quen thuộc của Ỷ Thanh Lan, bất ngờ lại vang lên ở trong điện thoại.

Khiến Dương Đổng Triệt càng thêm bất an trong lòng.

- Triệt, mặc kệ tôi. Mau báo Cảnh sát đi! Đừng để bọn họ có cơ hội chạy thoát... a...

Hắn còn chưa kịp phản ứng, thì đã nghe thấy Ỷ Thanh Lan kêu lên một tiếng.

Hình như do cô đề nghị báo Cảnh sát, nên đã bị một người nào đó hành hung.

- Nghe rõ giọng nói của vợ mày rồi chứ? Khôn hồn thì mau làm theo yêu cầu của bọn tao. Bằng không... mày đứng mơ tưởng Ỷ Thanh Lan có thể sống sót trở về.

- À, mày phải đến đây một mình, và cấm được báo Cảnh sát.

Giọng nói của người đàn ông lúc nãy đe dọa Dương Đổng Triệt, một lần nữa lại vang lên.

Mặc dù biết Ỷ Thanh Lan sẽ tức giận, nếu như hắn không nghe lời cô.

Nhưng với tình hình trước mắt, Dương Đổng Triệt không thể bỏ mặc an nguy của cô, mà báo Cảnh sát được.

Đám người này muốn bằng chứng, liên quan đến những chuyện xấu xa mà Orla, Tán Đình Mặc và Trần Duẫn đã làm.

Xem ra, bọn họ đã bắt tay với nhau để bắt cóc Ỷ Thanh Lan.

Nhằm mục đích uy hiếp Dương Đổng Triệt.

- Được rồi! Tao sẽ làm theo yêu cầu của bọn mày. Nhưng bọn mày không được hành hung Thanh Lan nữa.

- Khi tao đến mà thấy vợ tao bị thương, hay con tao mà gặp bất trắc gì. Tao thề là sẽ chôn sống cả họ nhà chúng mày.

Sau khi cuộc gọi kết thúc, hắn xoay người quay lại phòng làm việc của mình, để lấy toàn bộ bằng chứng phạm tội của đám người Tán Đình Mặc, được để ở trong phòng.

Không quên gọi điện cho Vương Duy dặn dò mấy câu.

[...]

Sau khi tắt máy, người đàn ông vừa nói chuyện với Dương Đổng Triệt lập tức quay sang cúi đầu trước Tán Đình Mặc, cung kính nói.

- Thiếu gia, Dương Đổng Triệt nói sẽ làm theo yêu cầu của chúng ta.

Hoá ra, người đàn ông này là Vệ sĩ riêng của Tán Đình Mặc.

Bởi vì, vẫn còn ôm hận khi vừa bị Dương Đổng Triệt huỷ hết danh tiếng, lại vừa bị đuổi khỏi Tập đoàn Xuân Loan.

Cho nên, ba người Tán Đình Mặc, Trần Duẫn và Orla đã quyết định bắt tay với nhau, để trả đũa Dương Đổng Triệt.

Tán Đình Mặc nhìn Ỷ Thanh Lan ngồi trên một chiếc ghế gỗ, kế bên là Kha Tịch Tuyết, tay chân bọn cô đều bị dây thừng trói chặt.

Khoé miệng lập tức lộ ra một nụ cười xảo quyệt.

- Đợi thằng chồng của em tới đây. Chắc chắn sẽ có kịch hay để cho em xem. Em cứ ngoan ngoãn chờ đi nhé!

Miệng của Kha Tịch Tuyết bị bọn họ dùng băng dính dán lại, cho nên mới không thể nói được gì.

Chứ nếu mà không thì đám người này, đã bị chị họ của Ỷ Thanh Lan, chửi cho đến điếc cả lỗ tai rồi.

Do là vừa rồi cần tới giọng nói của cô, để xác minh cho Dương Đổng Triệt tin tưởng, Ỷ Thanh Lan đang ở trong tay bọn chúng.

Nên Vệ sĩ của Tán Đình Mặc đã tạm thời tháo băng dính bịt miệng cô ra.

Ỷ Thanh Lan nhìn đám người Tán Đình Mặc, bằng ánh mắt mang theo sự phẫn nộ tột cùng.

Cô lớn tiếng nói.

- Tán Đình Mặc, trước khi chưa quá muộn, tôi khuyên anh nên dừng tay lại đi.

- Bằng không, các người chắc chắn sẽ gặp báo ứng đấy.

Nghe được mấy lời này của cô, Tán Đình Mặc lập tức bật cười trào phúng.

- Này, em đang khuyên nhủ hay đang uy hiếp tôi đấy?

Anh ta chậm rãi đi một vòng quanh ghế ngồi của Ỷ Thanh Lan.

Rồi ở phía sau lưng cô đặt một tay lên thành ghế, cúi đầu ghé sát vào tai cô mà nói tiếp.

- Thế thằng chồng của em hãm hại tôi và Orla. Rồi nó đã gặp báo ứng chưa?

Rồi Tán Đình Mặc lại đứng thẳng người lên, thu tay về chắp sau lưng.

Chậm rãi quay về đứng ở vị trí trước mặt Ỷ Thanh Lan, nói bằng giọng điệu cực kỳ quỷ quái.

- Với lại, tôi không sợ báo ứng.

Phải, nếu Tán Đình Mặc sợ báo ứng, thì đã không đi lừa tình hết minh tinh màn bạc lại đến fan nữ.

Hết ngủ với trẻ vị thành niên, thì lại cho người bắt cóc Ỷ Thanh Lan, với ý định sẽ cưỡng bức cô.

- Nếu không phải là tại Dương Đổng Triệt và Ỷ Thanh Lan, thì anh cũng sẽ không bị cắt của quý. Hôm nay, anh đừng có mà tha cho chúng nó một cách dễ dàng đấy.

Orla nãy giờ đứng ở một bên khoanh tay, bây giờ mới lên tiếng như muốn đổ thêm dầu vào lửa.

Cô ta ghét Ỷ Thanh Lan và Dương Đổng Triệt.

Đến bây giờ vẫn chưa hết ghét, và có thể sẽ không bao giờ, có thể ưa nổi vợ chồng Dương Đổng Triệt.

Vừa rồi, cũng chính là Orla tặng cho Ỷ Thanh Lan một cái tát.

Khi nghe thấy cô kêu Dương Đổng Triệt báo Cảnh sát.

Nghĩ lại, Orla vẫn không tránh khỏi tức giận.

Kể ra thì Dương Đổng Triệt cũng rất cao tay.

Hắn sai người hành hung, rồi tạo ra tin đồn không hay về cô ta và Tán Đình Mặc.

Sau đó, lại bắt bọn họ phải bồi thường toàn bộ tổn thất cho Tập đoàn Xuân Loan, mà những tin đồn thất thiệt đã gây ra.

- Nếu các người không làm chuyện gì có lỗi với tôi, thì Đổng Triệt cũng không vì muốn đòi lại công bằng cho tôi, mà chèn ép các người. Không phải như thế hay sao?

Mặc dù Ỷ Thanh Lan cũng không đồng tình với việc làm của Dương Đổng Triệt, trong chuyện khiến Orla và Tán Đình Mặc bị vướng vào lùm xùm, rồi lại còn bị thương nữa.

Nhưng với thái độ hống hách, tự coi mình là trung tâm của vũ trụ của hai con người này.

Thì cho dù Dương Đổng Triệt không ra tay, cũng sẽ có người khác trừng trị bọn họ thôi.

- Đừng tỏ ra như thể các người không làm gì nên tội, mà tự nhiên người khác lại hãm hại các người nữa đi.

Orla nhìn thấy Ỷ Thanh Lan đã bị bọn họ bắt đến đây, nhưng vẫn còn rất mạnh miệng thì vô cùng tức giận.

- Con ranh này, đã bị trói thế kia mà vẫn còn dám già mồm sao?

Cô ta giơ tay lên định tát cho Ỷ Thanh Lan thêm một cái nữa, nhưng lại bị Tán Đình Mặc bắt lấy cổ tay ngăn lại.

- Đừng có đánh nữa. Cô ta bây giờ đang mang thai. Nếu như lỡ tay khiến Ỷ Thanh Lan bị sảy thai, thì còn gì là kịch hay nữa.

Vệ sĩ của Tán Đình Mặc thấy vậy, cũng vội vàng lên tiếng nhắc nhở.

- Thiếu gia, vừa rồi Dương Đổng Triệt nói nếu như chúng ta còn tiếp tục hành hung Ỷ Thanh Lan, khiến cô ta bị thương hay sảy thai. Thì Dương Đổng Triệt sẽ chôn sống cả nhà, của tất cả chúng ta.

Orla dưới sự ngăn cản của Tán Đình Mặc, cùng với lời nhắc nhở của Vệ sĩ bên cạnh anh ta, đành phải nhịn xuống cục tức mà thu tay về.

- Hừ, hôm nay tao không thèm chấp bà chửa như mày.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.