Ỷ Thanh Lan nghe thấy lời Dương Đổng Triệt nói, thì cũng không hỏi gì nữa.
Nhưng trong lòng lại nảy sinh một chút cảm giác ấm áp, mà mấy ngày qua cô luôn phải đè nén, để không biểu hiện ra bên ngoài.
Rõ ràng là vẫn còn tình cảm, nên khi nghe hắn nói cô và đứa bé trong bụng là quan trọng nhất, đối với Dương Đổng Triệt bây giờ.
Ỷ Thanh Lan sao có thể tránh khỏi xuyến xao?
Cô tin những lời hắn nói bây giờ đều là thật!
Bởi vì... nếu như không yêu cô, thì chẳng việc gì Dương Đổng Triệt phải đưa Ỷ Thanh Lan về đây chăm sóc.
Trong khi hắn vốn dĩ đã được tự do, có thể thoải mái đi cùng cô gái khác, mà không sợ bị người ngoài nghị luận.
Rồi còn chủ động đưa ra đề xuất, là nếu sau khi con của cô và hắn được tròn một tuổi, mà Ỷ Thanh Lan vẫn không thể tha thứ cho Dương Đổng Triệt.
Thì hắn sẽ đồng ý ly hôn.
Nhưng có những người không phải cứ yêu nhau, là có thể ở bên cạnh nhau.
Trong lòng Ỷ Thanh Lan từ lâu đã hình thành một nỗi sợ vô hình.
Và chính tâm lý có sự bất ổn của cô, là rào cản khiến cô không muốn tha thứ cho Dương Đổng Triệt.
Hắn đặt máy tính lên mặt bàn kính, đứng dậy đi đến bên cạnh giường lớn, chủ động vươn tay nắm lấy tay cô.
- Đi, tôi đưa em tới nơi này.
Ỷ Thanh Lan còn chưa kịp hiểu chuyện gì, thì đã bị Dương Đổng Triệt kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475831/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.