Câu trả lời của hắn khiến cả Ỷ Thanh Lan, và gã đàn ông ở đầu dây bên kia đều hết sức kinh ngạc.
Không phải đứa bé trong bụng của Giang Hạ Trúc, là con trai của Dương Đổng Triệt hay sao?
Tại sao hắn có thể thản nhiên kêu người kia giết cô ta như vậy?
- Mày... mày...
Gã đàn ông kia ấp úng còn chưa kịp nói hết câu, thì Dương Đổng Triệt đã lập tức tắt máy.
Ỷ Thanh Lan nãy giờ đứng đơ người, lúc này đã có thể ý thức được chuyện diễn ra trước mắt.
Cô bắt đầu cảm thấy lo lắng, cho an nguy của đứa bé trong bụng Giang Hạ Trúc.
Cho dù Giang Hạ Trúc từng đề nghị Ỷ Thanh Lan ly hôn với Dương Đổng Triệt.
Thì đối với cô mà nói, đứa con trong bụng cô ta vẫn là vô tội.
Hơn nữa, đó lại là con ruột của hắn nữa.
- Đứa trẻ trong bụng Giang Hạ Trúc là con của anh mà. Sao anh có thể thấy chết mà không cứu chứ?
Đã không cứu người thì thôi, Dương Đổng Triệt có cần phải tàn nhẫn tới mức, kêu tên bắt cóc giết Giang Hạ Trúc hay không?
Không phải cách đây vài ngày, hắn còn cảm thấy rất vui khi nghe tin, cô ta mang thai con trai hay sao?
Dương Đổng Triệt giàu như vậy.
Chẳng lẽ hắn lại tiếc 3 triệu đô la sao?
- Đứa bé đó không phải con của tôi.
Dương Đổng Triệt vứt trái táo trong tay xuống đất, đồng thời cắm con dao vào thân cây.
Nghe hắn nói con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475832/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.