Đúng!
Chuyện này đã sớm không còn quan trọng nữa!
Cứ cho là Dương Đổng Triệt không phải một người đàn ông lăng nhăng đi.
Cho dù Giang Hạ Trúc không phải tình nhân bé nhỏ của hắn.
Và Dương Đổng Triệt cũng không sàm sỡ Ngân Xuyên.
Thì sao chứ?
Chuyện hắn từng sỉ nhục Ỷ Thanh Lan và mẹ của cô.
Rồi bạo hành về cả mặt thể xác lẫn tinh thần của cô.
Liệu có thể chỉ là hiểu nhầm được hay không?
Cho dù trước giờ Dương Đổng Triệt vẫn luôn giữ chiếc lắc tay này, chưa từng đem tặng cho cô gái khác.
Thì cũng chẳng chứng minh được điều gì cả.
Sự thật thì vẫn mãi là sự thật!
Ỷ Thanh Lan thu tay về.
Cũng chỉ nói có bấy nhiêu, và không có ý định sẽ tháo chiếc lắc trên tay ra.
Cũng chỉ là một chiếc lắc tay mà thôi.
Đợi đến khi cô thật sự được trả lại tự do
Thì đem trả chiếc lắc tay này cho Dương Đổng Triệt cũng không muộn.
Hắn nhíu mày nhìn Ỷ Thanh Lan, dường như có chuyện khó lòng hiểu thấu.
Nhịn không được mà lên tiếng chất vấn, bằng một giọng điệu tỏ rõ sự khó chịu.
- Thanh Lan, cho tôi một cơ hội. Thật sự khó khăn đối với em đến như vậy hay sao?
Cô lấy hết can đảm để nhìn thẳng vào mặt Dương Đổng Triệt, nở một nụ cười nhạt nhẽo.
- Dương Đổng Triệt, anh có biết tại sao trước đây, mặc dù có vô số lần anh chà đạp lên thân xác, danh dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475830/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.