Nhận được câu trả lời từ hắn.
Ỷ Thanh Lan hết sức kinh ngạc, rồi đến nhăn mặt khó hiểu.
- Từ... từ mặt? Sao tự nhiên anh lại từ mặt người nhà họ Dương chứ?
Đúng là trước giờ Dương Gia Đông luôn thiên vị Dương Uy Long hơn.
Nhưng chẳng phải bao nhiêu năm qua.
Dương Đổng Triệt đều coi như không có chuyện gì hay sao?
Sao bây giờ tự nhiên lại từ mặt bọn họ.
Trong suốt hơn một tháng cô dọn ra ngoài, rốt cuộc đã xảy ra những chuyện gì?
Dương Đổng Triệt toàn thân gần như mất hết sức lực, ngả người dựa vào thành ghế.
Ngẩng đầu nhìn lên phần nắp ca-po, thở ra một hơi tỏ rõ sự mệt nhọc.
- Em biết tại sao tự nhiên ông ta lại đuổi việc tôi hay không? Lý do là bởi vì ông ta nghĩ rằng tôi là người biển thủ công quỹ của Tập đoàn Dương thị, bán thông tin cho đối thủ.
- Chẳng những thế, ông ta còn tước quyền thừa kế tài sản nhà họ Dương của tôi.
Hai từ “ông ta” thoát ra từ miệng của hắn, chính là đang muốn ám chỉ Dương Gia Đông.
- Rồi đến lúc ông ta biết tin tôi không chỉ là Chủ tịch Tập đoàn Xuân Loan, mà còn có cổ phần trong Tập đoàn T&V. Ông ta lại dẫn theo thằng con trai cưng của ông ta, chạy đến tìm tôi và nói muốn mời tôi về làm Chủ tịch Tập đoàn Dương thị.
Dương Đổng Triệt nghiêng đầu nhìn Ỷ Thanh Lan, lại chỉ nhìn thấy sự hoang mang đang dần hiện rõ, lên trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475829/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.