Dương Đổng Triệt quay ra nhìn “bà cô” vừa mới mắng mỏ mình, thản nhiên nở một nụ cười.
- Chị nói không sai! Da mặt tôi chính là rất dày, cộng thêm sự lì lợm, cho nên mới đến đây tìm Thanh Lan được chứ.
- Nếu tôi không tiếc một người vợ, tốt tới mức không ai tốt bằng như Thanh Lan, thì tôi đã chẳng đến đây.
- Nếu chị đã trao cho tôi cái danh hiệu “mặt dày, lì lợm”. Vậy thì sau này tôi sẽ luôn luôn đeo bám Thanh Lan, để không phụ lời khen tặng của chị.
Hắn đáp trả nhiệt tình đối với lời nói của Kha Tịch Tuyết, nhưng mỗi lời nói ra rõ ràng là ngang như cua, một chút lý lẽ thuyết phục cũng không có.
- Chị cần phải biết là đàn ông thường thích những thứ không thuộc về mình, hơn là những cái dễ dàng có được.
Dương Đổng Triệt không đả động gì đến chuyện, cô ta nói hắn có tình nhân bên ngoài.
Bởi vì, chuyện đó đến Ỷ Thanh Lan còn không tin hắn.
Ở đây tranh cãi với Kha Tịch Tuyết, về chuyện hắn có ngoại tình hay không, chỉ tốn thời gian mà thôi.
Nhưng mà hắn vẫn không quên nhắc nhở cô ta.
- Tôi với Thanh Lan bây giờ rõ ràng chưa chính thức ra toà ly hôn, mà đang ở trong thời gian hoà giải. Tôi có đủ quyền níu kéo cuộc hôn nhân này, tránh làm mất cân bằng trật tự xã hội.
Dứt lời, mặc kệ Kha Tịch Tuyết đang bốc hỏa vì lời biện giải của hắn.
Dương Đổng Triệt chủ động vươn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475781/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.