Không nằm ngoài dự đoán của Dương Đổng Triệt.
Hai người kia thấy xuống nước, cũng không có được thứ mình muốn.
Bọn họ lập tức lộ ra bản chất thật.
Dương Uy Long tỏ ra bất mãn nói.
- Này, anh có phải là người nhà họ Dương không đấy? Ba nuôi anh bao nhiêu năm nay, vất vả như vậy. Bây giờ, còn phải nuôi thêm mẹ con Giang Hạ Trúc nữa.
- Thế mà khi thấy Dương thị sa cơ, anh lại không muốn giúp là sao?
- Huống hồ... ba nói là mượn chứ có xin tiền anh đâu, mà anh lại tuyệt tình như thế.
Thái độ của hắn vẫn rất bình thản, còn cao ngạo vắt chéo chân, ngả lưng dựa vào thành ghế, nghiêng đầu nhìn Dương Gia Đông.
- Ba cũng nghĩ thế sao?
Dương Gia Đông cũng cảm thấy rất tức giận, khi đích thân ông ta đến cầu cạnh, thế mà hắn lại nói không muốn giúp.
Như con nhà người ta, lẽ ra khi nhìn thấy cha mẹ gặp khó khăn, nó phải chủ động giúp mới đúng đạo làm con.
- Thằng Long nó nói thế còn không đúng hay sao? Không cần biết mày ra ngoài làm ông nọ, bà kia như thế nào. Nhưng tao vẫn là ba của mày.
- Phận làm con cái phải báo hiếu cho cha mẹ, là lẽ thường tình.
Dương Đổng Triệt một lần nữa, lại nhìn thẳng vào mặt ba mình, thái độ lần này cứng rắn hơn hẳn, không còn nể nang gì nữa.
Hắn không làm chuyện gì sai trái đối với nhà họ Dương, thì sao hắn lại phải sợ.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475780/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.