5 giờ sáng hôm sau, Kha Tịch Tuyết từ bệnh viện trở về.
Nhưng vừa mở cửa ra đã nhìn thấy Ỷ Thanh Lan, nằm bất động dưới sàn nhà, cách chỗ cửa ra vào căn hộ không xa.
Kha Tịch Tuyết vô cùng hoảng sợ, vội vàng chạy đến quỳ xuống sàn nhà bên cạnh cô.
Vươn tay nâng đầu cô dậy, vén mớ tóc rối bù qua một bên, vỗ nhẹ lên gương mặt đã trắng bệch của Ỷ Thanh Lan.
- Thanh Lan... em sao thế này? Em tỉnh lại đi! Đừng làm chị sợ mà.
Gọi mãi cũng không thấy cô có dấu hiệu tỉnh lại.
Kha Tịch Tuyết hoảng loạn móc ra chiếc điện thoại trong túi xách, gọi đến bệnh viện nơi cô ta đang làm việc.
Nhờ người cho một xe cứu thương, đến chung cư mà cô ta cùng Ỷ Thanh Lan đang sống.
Dù cũng là Bác sĩ, nhưng Kha Tịch Tuyết nghĩ rằng ở bệnh viện sẽ có trang thiết bị hiện đại.
Nếu như Ỷ Thanh Lan bị động thai, đến bệnh viện có nhiều Y Bác sĩ, sẽ thuận tiện hơn cho việc khám, cứu chữa cho cô.
Với lại, lúc này Kha Tịch Tuyết thật sự rất rối.
Sợ để Ỷ Thanh Lan ở nhà, lỡ xảy ra chuyện gì, thì cô ta có hối hận cũng không kịp.
Bởi vì, những người trên xe cứu thương đều là đồng nghiệp thân thiết, từng đến nhà Kha Tịch Tuyết chơi vài lần.
Cho nên, khi xe vừa dừng lại trước cổng chung cư, bọn họ chủ động lên nhà hỗ trợ Kha Tịch Tuyết, đưa Ỷ Thanh Lan xuống lầu, cho lên xe cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475777/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.