Rõ ràng là đang cười, nhưng Ỷ Thanh Lan lại không hiểu sao, nước mắt của mình tự nhiên lại rơi.
Mọi sự uất ức, tổn thương trước giờ chưa từng nói với ai.
Thế mà bây giờ cứ như vậy, đem trút hết lên người đàn ông bội bạc trước mắt.
Dương Đổng Triệt vẫn cứ như vậy.
Cho dù bây giờ cô và hắn đang ly thân, sắp ra toà ly hôn đến nơi rồi.
Hắn vẫn là người luôn có cách đập vỡ mọi vỏ bọc mạnh mẽ của cô.
- Hơn nữa, chúng ta cũng sắp ly hôn rồi! Tôi không có ước muốn được cùng anh đồng cam, cộng khổ nữa.
- Cho nên, anh hãy dẹp ngay cái suy nghĩ đó đi.
Lần này, vẫn là Ỷ Thanh Lan tự mình lau nước mắt.
Mỗi một lời thoát ra khỏi miệng, lại giống như là một loại vũ khí vô cùng lợi hại, khiến hắn gần như khó lòng mà chống đỡ.
- Còn anh nói rằng anh yêu tôi sao? Vậy xin hỏi Dương Thiếu gia, anh có định nghĩa được như thế nào gọi là “yêu” không? Là anh thật lòng yêu tôi, hay vốn dĩ từ trước đến giờ, anh chỉ muốn sở hữu tôi như một món đồ vật khiến anh thích thú?
- Anh thử nghĩ mà xem, trên đời này có người nào lại nói người mình yêu là “con đĩ” hay không? Nói cho anh biết, kể cả là khi người ta thật lòng yêu một cô gái ngành, cũng không ai xúc phạm người mình yêu, một cách thậm tệ giống như anh.
Ngày mà cô có đủ can đảm để đứng trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475776/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.