Chương trước
Chương sau
Người ta vẫn thường hay nói, cái gai trong mắt người khác vẫn luôn là đinh ghim nhọn, tình cảm là thứ gai nhọn tựa như kim dệt, có thể khiến con người ta chìm đắm vào cơn mộng không thoát được. Đương nhiên là đối với tuổi trẻ, cái tôi của những chàng trai, thiếu nữ lại là khuyết điểm khiến cho độ nhạy bén, tinh tế giảm sút đáng kể.

 Nhân Mã nhìn người trước mặt bám lấy Bảo Bình không nhúc nhích, trong lòng đã mệt nay còn góp phần khó chịu hơn. Đoạn lần trước bị con Cua nhỏ tát rõ đau, còn tỉnh tò với cậu bạn thân của anh. Cái này phải nói là giết không được mà tha cũng không xong. Ngựa háu đá anh là người nghĩa khí, xem trọng tình anh xem là trên hết, vốn dĩ Bảo Bình lại là một cậu bạn tốt.

Nhưng đàn ông mà thường nhắc tới phụ nữ, lại là người mình có tình cảm, thứ thao túng bất diệt trong người anh lại thấy hai người này như cặp tình nhân bị anh ngăn cản, sến súa đến chướng mắt. Dù tuy rằng, anh cũng muốn được có cơ hội sến rện như vậy.

Cự giải không nói không rằng, quay lưng không dám nhìn anh chàng tóc đỏ phía sau, tư thế ngồi bám lấy áo Bảo Bình làm anh cũng không đứng dậy được. Nhìn cô sợ hãi đến thế, chắc là không thoát khỏi ám ảnh với Nhân Mã rồi. 

Nhân Mã cũng hết kiên nhân, ngay lập tức kéo lấy Cự giải ra, lực mạnh đến mức muốn bóp gãy cánh tay yếu đuối của cô. Nàng Cua càng hoảng hốt ôm chặt lấy Bảo Bình, nỗi nhớ về vẻ mặt hãi hùng của Nhân Mã ngày ấy đã từng khiến cô muốn tự tử. Cô không muốn giáp mặt anh ta....

- Nè Cự giải cô nghe tôi nói không?

Tên tóc đỏ kia khùng rồi, cánh tay cơ bắp nổi gân máu, kéo mãi không ra?? Cô ta có thật mềm yếu không thế, ôm chặt cứng Bảo Bình như vậy, lôi cách nào cũng không thoát. Lực tay Nhân Mã mạnh khủng khiếp vẫn không tách được cô đã vậy còn kéo ngã theo Bảo Bình.

- ỐI Nhân Mã, cậu đang làm cậu ấy đau đấy mau dừng lại đi...

 Bảo Bình ngã đè lên Cự giải, tay nhanh chóng vòng qua đầu bảo vệ cô khỏi bị chấn thương khi đập đầu. Nước mắt Cự giải tuôn ra như mưa, đó là lý do cô ghét Nhân Mã, ngang tàng, khùng điên, quá nóng tính bốc đồng, không thèm nghĩ cho ai cả, cánh tay cô có gãy cũng nhất quyết kéo lê cô thế này.

Lúc này đây, Thiên Bình với Bạch Dương mới hoảng hốt.

- Nè Nhân Mã, cậu đang phát khùng gì vậy? sao lại làm thế với Cự giải

- Này bỏ cậu ấy ra, đàn ông mà đi ăn hiếp phụ nữ thế à, Song Tử, Thiên Yết, hai anh mau cản thằng khùng này lại mau.

Thiên Bình hạ giọng, lập tức Song Tử và Thiên Yết cũng phản ứng được tình huống mau chóng giữ chặt lấy Nhân Mã. Nhưng đàn ông đã ghen, trời sập cũng không cản được, huống hồ Nhân Mã cũng chỉ là chàng trai tuổi mới lớn, cái tôi của anh lại hệ lửa, cực kì cao, xuống nước là điều không thể. Chính Bảo Bình thừa nhận với anh là Bảo Bình không có tình cảm với Cự giải.

Nhưng vậy thì sao? Cậu ta bị Bạch Dương từ chối rồi, lửa gần rơm lâu ngày sẽ cháy, huống hồ Cự giải đang vô cùng táo bạo công khai tấn công Bảo Bình. Đặc quyền như thế, anh cũng muốn có...

Lúc tách được Nhân Mã ra là lúc cả đám mệt mỏi nhất, Cự giải lúc này đã không còn bình tĩnh được nữa, cánh tay bị bóp tới bầm tím. Cảm giác tủi thân lại đến, số của cô tình cảm không được đền đáp, còn bị lọt vào mắt đen của 1 gã khùng. Trong giây phút bất lực không nói nên lời ấy, Cự giải đã bật khóc, tiếng rất to, nức nở như chưa từng được khóc, cô rất giận, rất tức giận. Vừa tức vừa xấu hổ, trước mặt bạn bè như thế, cô bị lôi kéo mất hết quyền dân chủ.

Làm sao cô dám đối diện với Bảo Bình, cô cảm giác như mình vừa bị Nhân Mã cưỡng bức công khai vậy, rất khó chịu.

- Cua à, cậu không sao chứ, ngoan đừng khóc_ Bạch Dương vỗ nhẹ lưng cô, nhưng Cự giải khóc càng hăng, thành công thu hút được rất nhiều người.

Thiên Bình lúc này đã nổi điên, đối xử với con gái như thế, đúng là khiến cô không thể không tung cước mà. Dù chẳng quá quen thân, Thiên Bình cũng tát cho Nhân Mã đến đỏ mặt, nếu Thiên Yết không nhanh tay ngăn kịp chắc mặt Nhân Mã nát luôn. Song Tử thì vẫn đứng hình, tay bám chặt lấy Nhân Mã, sợ rằng anh lại nổi khùng, lúc đó khống chế tên nhóc này lại không kịp.

- Thiên Bình được rồi đó

Thiên Yết ra hiệu cho cô em gái về sự hiện diện của Cự giải, nhìn cô bạn khóc tức tưởi, Thiên Bình xót lắm, có vẻ như Cự giải rất đau.

- Cừu con, mày có bông y tế không, tay Cự giải tím hết rồi, mau xem có gãy xương không?

- A, ừ, để tao lấy...

Nói rồi Thiên Bình cũng cùng Bạch Dương đi kiếm thuốc bôi. Cự giải vẫn khóc và không có dấu hiệu dừng, lúc này thì Nhân Mã đã bình tĩnh lại, nhìn tình cảnh mà bản thân anh làm nên... Thôi rồi, anh đã không thể khống chế được nhân cách khủng khiếp của mình. Anh cảm thấy rất có lỗi nhưng mọi chuyện đã rồi, bây giờ mọi lời nói của anh đều là bịa đặt. Chậc anh lúc này cảm thấy mình thật giống bố - Người đàn ông anh khinh bỉ nhất trên đời. Khốn nạn!!! Trốn tránh bao lâu vẫn không thoát khỏi cái bóng của ông ta.

Thấy Bảo Bình dỗ dành Cự giải, động tác của anh nhẹ nhàng, lau nước mắt cho cô, ôm lấy cô vào lòng. Nhân Mã chỉ tự cười khinh bản thân. Hết rồi, thế này coi như là hết cứu vãn...

Rất lâu sau đó, khi mọi người đều trưởng thành, nhắc lại quá khứ hào hùng về nhân cách đáng sợ của Nhân Mã, đến Thiên Yết còn phải dè chừng, quá khứ của 1 người có thể gây ra những tính cách ẩn mà có thể bùng phát bất cứ lúc nào. Thật may, anh là một con người lạnh lùng, bình yên. Đánh nhau bằng thâm độc, hiểu quả cao mà tổn thương ít. Anh không như mấy tên hệ lửa, làm việc bốc đồng rồi sau đó ngồi hối hận tự kỷ 1 góc, rồi lại tự khóa bản thân trong một vùng đen không dám bước ra ngoài...

Quay về hiện tại, Thiên Bình và Bạch Dương phải giúp Cự giải bôi thuốc lên vết bầm, Bảo Bình cũng không dám đi đâu, nói thật lúc Cự giải gục vào anh mà khóc, anh còn xót hơn hai cô bạn. Lần đầu tiên thấy cô bám lấy mình như vậy, tình cảm của cô dường như khiến anh lay động 1 chút. Nhưng mà... anh lại hứa rồi.... chắc anh nên suy nghĩ lại... Cự giải mỏng manh yếu đuối mà thành đôi với Nhân Mã, một lúc nào đó thấy cô ở cùng bạn nam nào chắc tên Ngựa kia bẻ gãy cô làm đôi quá. 

Cự giải thì cũng bình tĩnh lại, tuy nhiên cô lại câm như hến, cô không muốn nói gì cả. Rốt cuộc tên nói muốn làm bạn với cô lại chẳng có chút nương tay nào. Hình ảnh tốt đã không có nay lại càng ghét hơn. Thiên Bình và Bạch Dương dù nhiều chuyện đến khó chịu lắm cũng không dám mở miệng hỏi lúc này.

Về phần Nhân Mã, anh bị Thiên Yết và Song Tử kéo đến chỗ ăn vặt trước, chờ những người còn lại qua, dù không biết là có ai qua nữa không. Nhìn Nhân Mã hối hận thu mình, khác với vẻ ngạo mạn bình thường, Thiên Yết gọi vài ly rượu, thời khắc suy sụp nhất rượu sẽ cứu rỗi tinh thần. Nhưng hai tên nam sinh trước mặt, có uống không nhỉ? Hay gọi Ma Kết tới? 

- Hai người uống rượu không?

Thiên Yết miệng thì hỏi, tay gửi tin nhắn cho Ma Kết, người không có cảm xúc như anh quản lý mấy cô cậu nhóc này thật khó khăn. Huầy là triệu chứng người già nhất nhóm sao? Nhân Mã thì không từ chối rượu rồi, anh phải tiếp rượu cho bao nhiêu quý bà chứ. Song Tử thì không nói, công việc làm ăn của giới nhà giàu không thể thiếu buổi tiệc rượu. Thiên Yết khá bất ngờ khi hai tên này lại đồng ý như vậy, đồng thời anh cũng nhận được tin nhắn đồng ý của Ma Kết...

- Nè cậu nhóc, đã bình tĩnh lại chưa

 Song Tử quay sang Nhân Mã, thú thực anh có hơi ghen tỵ với độ phát khùng của Nhân Mã đấy, anh cũng từng ghen nhưng ghen như Nhân Mã quả đáng sơ. Tổn thương Bạch Dương anh càng không dám làm, nhưng cũng vì thế mà anh quá hiền đi, dường như vệ tinh bao quanh Cừu nhỏ của anh ngày càng nhiều.... 

Trong vô thức mơ hồ, anh nhìn sang Thiên Yết vẫn đang bắt chéo chân, mắt hướng về căn hộ của Bạch Dương, có vẻ đang chờ họ ra. Ánh mắt quan tâm đó, anh không thích chút nào.... Chậc làm sao tôi mới biến em thành của tôi đây Cừu con.??

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.