Lưu Bảo Ngọc vô cùng vui vẻ nhìn cha mình, Lưu Quốc Ninh thì ngượng ngùng xua xua tay:
"Chỉ là hai người già cô đơn ở bên nhau thôi, mấy đứa đừng có làm quá lên như thế ".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Anh Cũng Có Ngày Này
2. Ngây Ngô
3. Cành Đào Sum Suê
4. Minh Tinh Mà Tôi Quản Lý Cứ Bám Dính Lấy Tôi
=====================================
"Làm quá gì chứ? Việc này quá là vui luôn, hôm nay dì Lương đã thoát khỏi sự khống chế của gã tồi kia, bây giờ lại hay tin dì và cha ở bên nhau, còn gì tốt hơn ".
Châu Vũ Hinh nhìn gương mặt hạnh phúc của mẹ, những ngày gần đây mẹ cười còn nhiều hơn 20 năm cộng lại, ánh mắt chẳng còn mang vẻ u uất khắc khổ mà ngược lại tràn đầy sức sống thoáng chốc sốn mũi cay cay.
Cuối cùng thì mẹ cũng có thể vui vẻ, trải qua vô vàng đau khổ thì hạnh phúc đã đến.
Ngày tháng sau này chỉ mong đều tốt đẹp.
Vũ Hinh hít một hơi, nhìn về phía Lưu Quốc Ninh rồi cười tươi như hoa:
"Con có nên đổi cách xưng hô với chú không, gọi là cha nghe cũng thật êm tai ".
Cô nghĩ nếu như mẹ tái hôn thì cũng chẳng có vấn đề gì cả, chỉ sợ mẹ gặp phải người giống cha ruột, lại phải chịu khổ thêm lần nữa, nhưng nếu người đó là chú thì thực sự an tâm.
Chú là người tốt, lại vô cùng ấm áp, biết cách quan tâm chăm sóc, chắc chắn sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-u-em-dung-mo/3377002/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.