Hoàng Dực Phi thẹn quá hoá giận, dùng tone giọng cao cố gắng trấn áp:
"Cha và mẹ ly hôn thì mẹ vẫn là mẹ của con… ".
"Việc hôm đó con đã nhìn thấy tất cả rồi, lý do cha mẹ ly hôn không phải như cha đã nói, chỉ là không thể sống cùng nhau nữa. Mẹ có từng nghĩ vì sao anh trai từ một người ngoan hiền ít nói lại trở nên nổi loạn, có từng nghĩ vì sao từ một cô bé vô cùng thân thiết với mẹ chỉ trong một đêm lại trở nên xa lánh? Vì cha và mẹ ly hôn? " - Lưu Bảo Ngọc lúc nói ra thì gương mặt đã ngấn lệ, cô mỉa mai cười nhạt rồi hít sâu một hơi.
"Năm đó con hơi hiếu động, cha ra ngoài mua thức ăn, hai anh em ở nhà, anh trai thích an tĩnh đọc sách, vì muốn bản thân có không gian riêng, anh lừa gạt bảo muốn chơi trốn tìm, anh ấy sẽ đi tìm, chỉ cần con tìm chỗ trốn thật kỹ để anh không tìm ra thì sẽ có thưởng. Lúc đó con trốn ở trong tủ quần áo trong phòng ngủ, đợi mãi chẳng thấy anh trai đâu mà lại chứng kiến cảnh mẹ đang làm việc đó với người khác. Con sợ hãi đến mức chẳng dám cử động, ngay cả phát ra âm thanh cũng khôn. Anh hai đọc sách xong cũng liền đi tìm con, đứng ở bên ngoài nghe thấy tất cả " - Nói xong thì nước mắt cũng không nhịn được rơi xuống từng giọt.
Hoàng Dực Phi chấn động, run run mà hỏi:
"Tại sao… ".
"Mẹ đương nhiên hoàn toàn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-u-em-dung-mo/3377001/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.