Cô nhận lấy hộp quà rồi mở ra, là một sợi dây chuyền khá tinh xảo, hình như là bạch kim, cô nhẩm nhẩm trong đầu loát con số của sợi dây, kết quả không đùa được đâu giá trị của nó rất lớn đó.
Cô đóng chiếc hộp lại đẩy về phía Văn Thành từ chối.
\- Anh tặng hoa em xin nhận, nhưng vật giá trị thế này em xin từ chối.
\- Em cứ nhận đi, cũng không đáng là bao.
Hả, không đáng là bao, một từ thôi toát ra cái khí chất của người lắm tiền thế này, cô không ngờ chồng mình là đại gia lắm tiền như thế, mà từ từ đã anh ấy bảo không có ai để tặng, vậy còn cô thì sao, cô là bà vợ danh chính ngôn thuận của anh ở nhà mà.
Sao anh ấy lại nói là không có ai để tặng, mà chờ chút, cô cũng chính là vợ anh ấy mà, cô lại ghen với chính mình sao, thật rắc rối, não bộ của cô bị những câu hỏi làm cho xoắn tít rối tung rối mù lên.
Thật sự là rất khó hiểu.
Mặt cô biểu hiện đủ loại cảm xúc, Văn Thành liền thấy biểu cảm linh động trên khuôn mặt cô thì liền thấy thú vị.
\- Em đang đấu tranh điều gì sao?
Như thể anh ấy đi guốc trong bụng cô vậy, hay là anh ấy có khả năng đọc biểu cảm trên khuôn mặt.
\- Không, em không...a cafe đến rồi.
Cô vội vàng đánh trống lảng, nhân viên đem khay đựng nước uống ra cô vội vàng đón lấy, trong lúc lóng ngóng không may ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu-anh/2046794/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.