Cô thở dài một hơi đứng lên, cô không muốn lại gieo cho bản thân thêm hi vọng, tình trạng sức khoẻ của cô đã có dấu hiệu suy yếu, các đợt quảng cáo đều bị hủy bỏ gần hết, duy chỉ có của công ty Văn Thành là cô vẫn chưa lên tiếng.
Một phần vì cô đã hứa, còn có bản hợp đồng nên cô không thể nuốt lời, chị quản lý ngồi bên cạnh cô trong chiếc xe chuyên dụng.
\- Em vẫn còn trụ được chứ, chị xin lỗi tất cả là do chị, nếu....
Đôi mắt chị quản lý ngân ngấn ướt, chị ấy đã biết chuyện cơ thể cô bắt đầu đào thải trái tim khuôn mặt chị ấy lúc này đầy sự hối lỗi, cô mỉm cười nắm lấy đôi tay run rẩy của chị ấy mà trấn an.
\- Chị đừng tự trách bản thân nữa, mệnh của em có lẽ chỉ đến đây thôi, còn một tháng em muốn chuyên tâm vào chuyện quay quảng cáo ở công ty Văn Thành sau đó tuyên bố giải nghệ, tuy có hơi sớm nhưng thà là ngôi sao vụt sáng rực rỡ còn hơn là một ngôi sao le lói suốt trăm năm, chị hiểu ý em chứ?
Đôi vai chị quản lý run lên từng đợt, cô cũng chỉ biết vỗ về người khóc lúc này đáng lẽ ra là cô nhưng khóc thêm cũng không thể sống thêm một ngày.
\- Dẫu sao em cũng chỉ là sống dưới thân phận của Băng Di, em cũng muốn hoàn thành tâm nguyện của cô ấy là một ngôi sao toả sáng nhưng có lẽ không được rồi, em chỉ đành xin lỗi cô ấy và xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu-anh/2046740/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.