Trong cơn mơ màng thần trí có phần không tỉnh táo do tác dụng của nồng độ rượu gây nên, Văn Thành liền nhớ đến người con gái anh mới yêu đến nỗi xem là cả thế giới biến mất.
Anh vò đầu đến điên cuồng, đôi mắt anh đỏ sọng, hai bờ vai run lên từng đợt anh kìm chế sự nấc lên trong cổ họng mà đưa tay lên cắn thật mạnh.
Giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên má, anh yếu đuối hơn bao giờ hết, một người đàn ông với vẻ ngoài trưởng thành hoàn hảo lại đang ngồi trong góc nhà như chú mèo con bị bỏ rơi, khóc nấc không thành tiếng.
Sáng hôm sau.
Anh đi làm bọng mắt hơi sưng lên, sáng dậy anh đã cố chườm mắt bằng đá lạnh nhưng vẫn không đỡ đi là bao, anh không thể để người khác thấy phương diện yếu đuối của mình, càng không muốn mất đi thị uy của người đàn ông.
Băng Di đến công ty để tham khảo về sản phẩm sắp tới cô quay quảng cáo, vì thời gian cũng không còn nhiều, cô muốn làm chút gì đó cho anh.
Loáng thoáng gặp mặt nhau ở cầu thang máy cô để ý thấy mắt anh có điểm khác thường, hơi sưng hơn mọi ngày, cô chợt nghĩ.
"Anh ấy thức đêm muộn sao"?
\- Em còn không mau vào đây?
Mải nghĩ ngợi cô quên mất việc mình đang đứng trước mặt Văn Thành, cô lúng túng đi vào trong thang máy.
Lại chợt sực nhớ ra gì đó cô liền nhanh chóng hỏi.
\- Sao anh lại đi thang máy này? Chẳng phải anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu-anh/2046738/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.