Cô đi nhanh về phía Văn Thành mà hối thúc anh bước đi tiếp, cô không muốn để ai phát hiện ra sự bất thường trên khuôn mặt mình.
Cô đi theo Văn Thành vào cuộc họp nhanh của công ty, ban đầu cô đã từ chối nhưng anh ấy nói rằng không sao, lại một mực kéo cô vào khiến cô ngồi không dám cử động trong căn phòng đầy căng thẳng đó.
Tiếp đến là cô được anh ấy đưa tận xuống chỗ làm việc của ekip, vì là công ty lớn nên anh ấy có khá nhiều sản phẩm cần quay quảng cáo, nhưng cô cũng không thể nhận hết vào mình được, như vậy là quá tham lam, cô chỉ đành nhận lời đại diện cho anh một vài sản phẩm tiêu biểu, còn đâu thì anh ấy mời người khác đóng sau, vả lại cô cũng không muốn gây thù chuốc oán với đồng nghiệp, không muốn gây tiếng xấu là kẻ ôm hết không chừa đường cho ai.
Buổi làm việc diễn ra khá suôn sẻ, cô đã cố gồng mình trụ được đến khi về nhà. Cô lùng sục tìm lọ thuốc ức chế lại cơn đau đang âm ỉ.
Ngồi thừ người ra trên chiếc ghế sofa êm ái cô chớp mắt nghĩ, có lẽ cô sắp đến giới hạn rồi, chống tay đứng dậy, cô đi tìm một quyển sổ nhỏ ngồi ghi chép lại tất thảy mọi sinh hoạt hàng ngày mọi thói quen, tật xấu của Văn Thành.
Cô lại chợt nhớ khoảng thời gian bên cạnh anh có lần anh ấy ốm sốt gần bốn mươi độ, nhõng nhẽo y như đứa trẻ con, nằm ngủ còn rên hừ hừ, và sợ nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu-anh/2046737/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.