Có một ngày, buổi tối, hẳn là đã khuya. Cô mơ hồ lại nghe thấy tiếngxe vào nhà. Cô trở mình, tìm tư thế thoải mái, dần dần mông lung lên.”
Trong mơ màng, hình như có người xuất hiện ở bên giường, cũng khôngbật đèn, xốc chăn mỏng lên, trực tiếp chui vào. Cô đột nhiên như phản xạ có điều kiện nhanh chóng thanh tỉnh lại, trên người người này mang theo mùi rượu, cái chính là đây không phải mùi cô quen thuộc. Không phảihắn!
Cô bật mình ngồi dậy, “Ba” một tiếng mở đèn lên. Hé ra một khuôn mặtxa lạ, tuy rằng góc cạnh rõ ràng, ngũ quan cũng đoan chính, nhưng khôngphải hắn.
Hứa Liên Trăn phát ra một tiếng “A” chói tai, luống cuống tay châncầm lấy chăn nhảy xuống giường. Người nọ hé mí mắt lên, mắt say lờ đờnhập nhèm đập đập đầu rồi cũng ngồi dậy.
“A —- anh — anh là ai? Sao lại ở chỗ này?” Cô hoảng sợ lúng túng nhìn chằm chằm người kia, một mực lùi về phía sau, mãi cho đến góc.
Người nọ lại hỏi lại cô, tuy rằng cau mày, có men say, nhưng vẫn nhưtrước cả vú lấp miệng em: “Cô là ai, con bà nó, nơi này của Tưởng ChínhNam thế nào lại vô duyên vô cớ có đàn bà xuất hiện chứ?”
Cửa truyền đến một trận tiếng bước chân hỗn độn, có hai người đẩy cửa chạy vào, một là hắn, người kia cô cũng không biết. Nhưng cảm giác được cũng là loại người giống Tưởng Chính Nam, cái loại khí chất này khôngphải người bình thường có thể có.
Người trên giường ước chừng bị biến cố này làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-khong-buong-tay/1961505/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.