Nhìn thấy một bàn đồ ăn sắc hương đầy đủ vị, ba người có chút giật mìnhquẳng ném ánh mắt không thể tin nổi về phía Hướng Nhu và Giản Quân Phàm, đầu năm nay đàn ông có thể vào bếp hơi bị ít, mà Hướng thiếu gia chưatừng học nấu ăn bao giờ, thế nên thời gian ở trong bếp cũng theo đó màít đi. 
Hướng Nhu đặc biệt tự hào khi ông nội và Bạch Thụy nhìn chằmchằm hắn: “Nhìn con làm gì chứ nhìn như thế có thể ăn no sao? Nào nếmthử đi!” 
Ông Hướng cầm lấy đũa không do dự gắp một miếng sườn chua ngọt cho vào miệng, hài lòng gật đầu: “Ừm, không tệ, món này ai làm?” 
“Vừa nhìn đã biết là do Quân Phàm làm rồi, nha đầu kia thích ăn món này nênlần nào cũng phải làm.” Trong ánh mắt Bạch Thụy ngập đầy tán thưởng. 
Bạch Dĩ Mạt gắp một miếng thịt bò lên, Hướng Nhu nhìn cô chăm chú, tựa như đang đợi cô đánh giá. 
“Thì ra làm cũng chín tới…” Thật không ngờ một thiếu gia trước kia ngay đếnnước tương và dấm chua còn chẳng phân biệt nổi lại có thể nấu ngon đếnvậy. 
Khóe miệng Hướng Nhu giật giật, mặt mày nhăn lại, hắn sớm biếtBạch Dĩ Mạt sẽ không khen ngợi gì mình, hắn cũng đã quá quen với cáicách cô đánh giá mình. 
Bạch Thụy và ông Hướng nghe thế cũng gắp lấyăn, độ cong nơi miệng ông Hướng càng lúc càng lớn, rất vừa lòng: “Ai dà, không ngờ tiểu tử mày cũng có tay nghề đấy! Hôm nay nhờ phúc của con bé đây mới có thể được ăn đồ ăn tên tiểu tử này làm.” 
Bạch Thụy cũngtán đồng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-ben-em/19386/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.