Vụ tố tụng đã đi đến con đường cuối cùng, phán quyết được đưa ra, thêmnữa Bạch Dĩ Mạt vô cùng tin tưởng vào vụ kiện lần này, cho nên kết quảtuyên án cũng nằm trong dự liệu.
Sau khi tuyên án vụ kiện, phó tổngHàn Thiên Hoàng bắt tay Bạch Dĩ Mạt, đồng thời rốt rít cảm ơn, tuy trong mắt cô những điều này cũng chỉ là xuất phát từ phép lịch sự cơ bản,nhưng cô vẫn mỉm cười mặc cho người khác dồn dập cô bằng những lời cámơn.
Có đôi khi ngẫm lại, nếu như cô thua cuộc, thì đương sự của côsẽ là hạng người gì đây? Tuy trên mặt vẫn mỉm cười với đối phương, nhưng trong lòng sớm đã ném hắn ta lên chín tầng mây.
“Luật sư Bạch, tôiđã đặt chỗ ở khách sạn Thiên Vận rồi, tôi rất mong cô nhận cho bữa cơmđêm nay, nếu không có cô, chẳng biết vụ án lần này kéo dài đến bao giờ.”
Bạch Dĩ Mạt cùng vị phó tổng Hoàng này đi ra khỏi toàn án, vừa đi một bênvừa nói: “Phó tổng Hoàng không cần khách khí vậy đâu, đây vốn dĩ là việc tôi phải làm.”
Phó tổng Hàng nghe thấy vậy vội tiếp lời: “Như vậyđâu được, tôi nhất định phải cám ơn cô đàng hoàng, còn có cả luật sư Quý nữa, quyết định vậy đi, đêm nay xin đợi hai người đại giá.”
“Anhkhách khí quá rồi.” Bạch Dĩ Mạt mỉm cười bảo, xem ra bữa cơm này nhấtđịnh phải ăn rồi, đến Quý Phi Dương người ta cũng đem ra.
Hai người khách khí với nhau trong chốc lát, rồi tự lên xe mỗi người đi một ngả.
Hiếm thấy khi Bạch Dĩ Mạt lái chiếc xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-ben-em/19387/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.