Nghỉ ngơi một tuần lễ, cuối cùng Bạch Dĩ Mạt cũng bị ông chủ đoạt mệnhtruy hồn call về sở, gần đây ngoại trừ lúc ăn cơm trò chuyện ở nhà ôngHướng thì mới thấy mặt Hướng nhu, còn lại hai người thật không có liênlạc gì, trước mặt trưởng bối kẻ xướng người họa với nhau mặc dù cái hình ảnh đấy nó khập khiễng đến thế nào. 
Với Bạch Dĩ Mạt mà nói, cô vớiHướng Nhu sớm đã không có khả năng trong sáng đơn giản như trước, cho dù ở ngoài giả vờ thân mật, ăn ý mười phần, cô cũng hiểu rõ, thật ra tấtcả đều đã thay đổi. 
Cô có cuộc sống của cô, hắn ta cũng có việc riêng của mình, cô có bí mật có thể nói có thể không, hắn ta cũng có nhữngchuyện đau đầu không thể nói. 
Quý Phi Dương nhìn chằm chằm Bạch DĩMạt thất thần ngồi trước mặt, lông mày không khỏi chau lại thành hìnhchữ Xuyên1, nha đầu kia càng ngày càng không đem sư phụ là anh để vàomắt. 
(1: Chữ Xuyên viết là 川, nhìn như nếp nhăn ở trán) 
“Bạch Dĩ Mạt, cho cô nghỉ một tuần lễ vẫn chưa đủ phải không? Nếu không thì nghỉ tiếp đi.” 
Bạch Dĩ Mạt cười ngọt, “Tốt quá! Nói thật, đúng là đã lâu em cũng không nghỉ ngơi gì, cảm giác này thật đúng là khá tốt, chỉ cần sư phụ đồng ý, emsẽ nghỉ tiếp cỡ ba năm bảy ngày gì đấy, cả tháng cũng được.” 
Quý PhiDương cầm một tập giấy tờ lên ném về phía Bạch Dĩ Mạt, “Cô có mà mơ đi,không đuổi việc cô là đã tốt lắm rồi, nên tiết kiệm thời gian và côngsức đi.” 
“Hả, đuổi việc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-ben-em/19385/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.