Ước chừng lại qua một giờ, cuối cùng Hướng Nhu cũng nhìn thấy Hạ NhấtBắc ló mặt xuất hiện ngoài cửa xe, đang vẫy tay với hắn, hắn liền vỗ vỗngười bên cạnh. 
Bạch Dĩ Mạt dụi mắt, cực kỳ khó chịu liếc Hướng Nhu,cô ngủ còn chưa đã giấc, nếu đang ngủ mà bị gọi dậy, cô không bảo đảmmình có thể đánh người hay không, nhìn lại mới thấy chiếc áo khoác trênngười, được rồi, coi như nhà ngươi cũng còn chút lương tâm. 
“Nếukhông cậu cứ ngủ tiếp, tớ đi trước.” Hướng Nhu mặc kệ cô trừng mắt,trưng ra nụ cười đạt tiêu chuẩn vô liêm sỉ, sau đó bước xuống xe, BạchDĩ Mạt cũng theo sát phía sau. 
“Á à, em còn lại vì sao lại bảo em đây đến đón, thật đúng là mở rộng tầm mắt, đặc biệt vô cùng! Lại còn chạyđến cái nơi mà chim nó còn chẳng thèm ỉa, tên sát thủ biến thái cỡ nàocũng không nghĩ ra một nơi giết người hay như vậy đâu!” 
Bạch Dĩ Mạtnhờ ánh đèn xe mà có thể thấy rõ diện mạo của người này, lớn lên trôngcũng khá tuấn tú, so với Hướng Nhu thì thấp hơn một chút, nhưng dù gìcũng hơn một mét tám, chiếc áo da màu đen khoác lên trên chiếc áo lentím đậm cỏ chữ V, khóe miệng nhếch lên nụ cười đểu giả, có vẻ có chútnói năng tùy tiện, dáng điệu như nam diễn viên bại gia trong phim thầntượng, người này chính là Hạ Nhất Bắc ư? 
“Haha, đây không phải là Đại Bạch Thỏ sao, còn nhớ tôi không thế?” Hạ Nhất Bắc vòng qua hướng Nhu,đi đến trước mặt Bạch Dĩ Mạt, dùng cái ánh mắt nhìn xuyên cơ thể đánhgiá cô. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-ben-em/19384/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.