Dưới cử chỉ gọn gàng giống như đã tìm hiểu hết trước đó của Lục Ngạn, Tô Kinh Hạ không cần phải ngơ ngác giống con ruồi không đầu chạy loạn khắp nơi để hoàn tất quá trình báo danh. Chừng mười lăm phút sau cô đã hoàn thành thủ tục, trên tay cầm chìa khóa phòng ký túc xá, hiện tại chỉ cần chuyển vào nữa là xong.
Nhưng trước đó đã có người gấp không chịu được đem cô kéo đi, trực tiếp kéo cô vào một khách sạn ở gần cổng trường.
“Lục Ngạn, anh…”
Tô Kinh Hạ từ không hiểu ra sao cho đến choáng váng hiểu ra, lại ngượng ngùng xấu hổ muốn bày tỏ thái độ còn chưa nói xong đã bị người đàn ông ép lên tường cưỡng hôn.
Rầm!
Vali quần áo không theo kịp hành động của chủ nhân ngã lăn ra đất phát ra một tiếng vang, che đậy cho âm thanh ám muội vừa phát ra từ khe hở giữa môi lưỡi.
Tô Kinh Hạ từ ngượng ngùng bối rối cho tới bị tình cảm lấn áp, dần dần đưa tay ôm lấy vòng eo rắn chắc của người đàn ông đã dục cầu bất mãn nhiều ngày nay vì sự cản trở của mẹ cô.
“Ưm…”
Kết quả sự đáp lại của cô liền trở thành đống dầu đốt cho ngọn lửa càng cháy càng vượng.
Tô Kinh Hạ bị người ôm eo, ép bên cạnh cửa phòng hôn đến không thở nổi. Thân thể dần dần xụi lơ trong tay người đàn ông vẫn đang tham lam hút hết không khí trong phổi cô. Âm thanh mút mát mang theo tiếng nước quẩn quanh trong phòng khiến người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-yeu-nguoi-tinh-ho-cua-me/3550001/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.