Nghe vậy, ánh mắtTriển Thiểu Huy có chút bất ngờ nhưng lập tức ẩn nấp sau màu mắtđen, anh khẽ vỗ vỗ tay Cố Hạ, “Em lên lầu trước đi.”
Lòng Cố Hạ chùnxuống, cô cũng không phải người được công nhận, làm sao có thể xuấthiện trước mặt ba của Triển Thiểu Huy chứ. Cô ngồi trên ghế salon,cúi thấp đầu không hề động đậy. Lúc đang giằng co thì đã có ngườichậm rãi đi ra ngoài cửa chính của biệt thự, Triển Thiểu Huy thấyCố Hạ không có phản ứng gì cũng không để ý tới cô nữa, vội vàngđứng lên chạy ra cửa đón.
Ngoài cửa ra vào xuấthiện một người đàn ông khoảng hơn 50 tuổi, được vài người vây quanh,đi không nhanh lắm, bất kể luc trước có rơi vào hoàn cảnh nào, bấtkể có kẻ nào bày kế hãm hại thì năm đó công việc làm ăn của ôngTriển cũng làm mưa làm gió một cõi ở thành phố C, lúc còn trẻtuổi quá liều mạng làm việc nên về già bệnh tật quấn thân, thời giantrước đã rút lui khỏi vị trí của mình, chuyển giao sự nghiệp cho contrai. Sau khi con trai đã đưa công việc làm ăn của nhà họ Triển vàoquỹ đạo ông mới thoải mái ra nước ngoài tiếp nhận trị liệu cùngdưỡng bệnh, tuy sức khỏe không tính là quá tốt nhưng gương mặt còngiữ được vẻ khí khái, từng động tác giơ tay nhấc chân đều lộ ra vẻuy nghiêm.
Triển Thiểu Huy chạytới, “Ba ba, sao ba lại tới đây? Cũng không báo trước cho con mộttiếng.”
“Đã hơn một năm khôngcó ở thành phố C, hôm nay về đây muốn đi loanh quanh một chút.” Mặcdù là nói chuyện với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trai-tim-doat-ai-tinh/2370410/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.