“Không phải là hơi quámà là cực kì đòi hỏi.” Trâu Nhuận Thành tiếp lời, “Đừng nói đại cakhông nghĩ đến chuyện kết hôn, nếu thật sự muốn kết hôn cũng khôngđến lượt Cố Hạ, vậy mà cô ta cũng không tự mà hiểu lấy. Đại ca,không phải anh nói Cố Hạ không tham lam sao? Thì ra cô ta đang lăm le vịtrí phu nhân của nhà họ Triển.”
Triển Thiểu Huy cảmthấy Cố Hạ không phải là người có lòng tham, cô không bao giờ quấnlấy anh đòi mua này mua kia, chẳng qua khi anh chủ động mua đồ cho cô,cô sẽ vui mừng ra mặt, vừa nhìn đã biết cô rất thích; đưa chi phiếucô cũng không nhận, anh ném trong ngăn kéo cô cũng không động đến,thỉnh thoảng cô chỉ cầm ví của anh lấy một ít tiền để mua đồ, cũngchỉ mấy trăm đến hơn một ngàn. Triển Thiểu Huy rất thích điểm ấycủa cô, phụ nữ quá tham lam không thể yêu được, nhưng mà hiện giờ CốHạ lại khiến cho anh không biết phải làm sao, “Tôi không biết cô ấynghĩ thế nào mà lại muốn kết hôn, đòi tiền đòi xe tôi đều có thểcho cô ấy, hiện giờ ngoài miệng thì cô ấy không nói đến chuyện kếthôn nhưng trông dáng vẻ thì lại không hề hài lòng.”
“Phụ nữ đều không baogiờ biết đủ như vậy đấy.” Trâu Nhuận Thành thở dài, “Anh càng đốixử tốt với cô ta, cô ta sẽ càng kiêu căng, đến khi anh không để ý đếncô ta thì cô ta lại chủ động dính lấy. Đại ca, nếu cảm thấy không vuivẻ gì nữa thì chia tay đi, dù sao anh tìm phụ nữ cũng chỉ để vui vẻmột chút, nay mỗi ngày đều phiền như vậy thì còn duy trì làm gì?”
“Tiểu Ngũ, đừng có ởđây mà nói lệch trọng tâm.” Trịnh Giang Hà liếc Trâu Nhuận Thành mộtcái, cho tới bây giớ Triển Thiểu Huy chưa bao giờ quen với phụ nữ, anhta cũng biết Triển Thiểu Huy thật lòng thích Cố Hạ, làm anh em, anhta tất nhiên muốn Triển Thiểu Huy được vui vẻ, “Đại ca, công việc kinhdoanh nhiều như vậy anh cũng xử lí được, một người phụ nữ hẳn làcũng không khó đối phó. À, đúng rồi, gần đây sức khỏe của bác traithế nào?”
Người anh ta hỏi chínhlà ba của Triển Thiểu Huy, Triển Thiểu Huy dựa lưng vào ghế, ngửađầu nhìn lên trần nhà, dường như đang rất phiền, vẫn trả lời lại,“Khá tốt, dưỡng bệnh ở Mĩ cũng không tệ lắm, mấy hôm nữa sẽ vềnước.”
“Bơi nhiều một chútsẽ giỏi lên.” Triển Thiểu Huy ôm cô cười, “Hiện tại thời tiết đã mátlên, không thích hợp cho em xuống nước. Hè sang năm anh sẽ dạy em, nhấtđịnh phải bồi dưỡng cho kĩ thuật bơi lội của em tốt hơn.”
Cố Hạ nhìn ra bênngoài không trả lời.
Triển Thiểu Huy kéo côđi thăm quan khắp nơi trong nhà mình, từng căn phòng ngủ, giải thíchcho cô về phong cách thiết kế phòng ốc, khen ngợi nhà thiết kế khôngdứt, cuối cùng đến hành lang sau vườn, anh nói: “Căn nhà này là anhxây cho mình, từ thiết kế đến thi công, đến cả việc lắp đặt thiếtbị trong nhà, thậm chí nội thất trong phòng, tất cả anh đều kiểm trakĩ càng.”
“Em biết rồi.” Cố Hạnhớ lần trước anh đã từng nói như vậy.
“Anh cảm thấy ở đâyrất tốt, tự mình xây dựng cảm giác rất khác, anh rất thích nơinày.” Anh móc ra một chùm chìa khóa từ trong túi, đưa cho cô, “Ở đâymới là ngôi nhà mà anh tự mình xây dựng, anh muốn chia sẻ nó cùngem.”
Anh đưa cho cô một chùmchìa khóa màu vàng kim, nặng trịch, kim loại sáng loáng dưới ánhmặt trời, anh nói: “Nếu có một người phụ nữ ở bên cạnh anh, anh cảmthấy người đó nhất định là em. Hạ Hạ, sau này em chính là nữ chủnhân của ngôi nhà này.”
Cố Hạ có chút mờmịt, đây có thể xem như lời hứa hẹn của anh không?
Ánh mặt cô hiện lênmột vẻ ngây thơi, còn sáng như một vì sao, Triển Thiểu Huy cười cười,nhét chùm chìa khóa vào trong lòng bàn tay cô, nắm chặt lấy tay cô,“Chẳng lẽ em còn không hiểu sao? Anh chỉ thích một mình em, sau nàychúng ta vẫn sẽ ở bên nhau, từ nay về sau sẽ ở đây.”
Chùm chìa khóa kimloại được giữ chặt trong lòng bàn tay cô, rất an tâm, Cố Hạ ngẩngđầu lên hỏi anh: “Vĩnh viễn ở bên nhau sao?”
“Vĩnh viễn, chỉ cầnem yêu anh.” Triển Thiểu Huy đặt tay lên hai đầu vai cô, giọng nói thuầnhậu. Anh muốn tình yêu của cô, muốn cuộc sống như trước kia. Anh ôm côvào trong lòng, cọ cọ lên mặt cô, “Lát nữa anh sẽ gọi quản gia vàngười giúp việc đến chính thức giới thiệu em với bọn họ, sau nàyanh sẽ mặc kệ nơi này, em tới trông nom nó được không?”
Cố Hạ không nghĩ sẽtrông nom một ngôi nhà như vậy, cũng sẽ không trông nom nó, nhưng mà côthich được tín nhiệm và tôn trọng như vậy, cô biết rõ Triển Thiểu Huycũng có chỗ khó xử, nhưng chỉ cần Triển Thiểu Huy nguyện ý cho cômột lời hứa hẹn, có quyết tâm muốn vĩnh viễn ở bên cạnh cô, cô nguyệný cùng anh đối mặt với tương lai.
Triển Thiểu Huy kéotay cô trở vào phòng, gọi tất cả người giúp việc, đầu bếp, lái xetrong biệt thự tới, nói với bọn họ từ nay về sau Cố Hạ sẽ ở đây,từ nay về sau có chuyện gì đều để cho Cố Hạ quyết, trịnh trọnggiống như đang tuyên bố một chuyện rất lớn, ánh mắt của bọn họ vụngtrộm dò xét Cố Hạ, giống như cấp dưới cư xử với lãnh đạo, khiếncho Cố Hạ thấy rất ngại ngùng, dùng sức kéo tay Triển Thiểu Huy,ghé vào lỗ tai anh thấp giọng nói: “Đừng nói vậy, em không nghĩ sẽở lại đây đâu.”
Một nam một nữ đang đitới, Cố Hạ cũng nhận ra hai người đang nói chuyện kia, đã từng đánhbài chung, nhìn thấy bọn họ, Cố Hạ nhớ tới hình như trước kia TriểnThiểu Huy đã từng nói Long Trạch cũng ở chỗ này, Tiết Đồng đứng bêncạnh lắc lắc cánh tay anh ta, “Anh xem mặt trời lên cao như vậy, saolại lạnh được chứ? Em chỉ lội xuống một lát thôi, anh lại vịn em nhưvậy, làm sao có thể bị ngã được, xuống một lát sẽ lên ngay, đạp lênnhiều đá cuội xem như để massage chân đi.”
“Làm sao không thể?Ngộ nhỡ bị ngã thì phải làm sao? Cho dù không ngã thì cũng rất dễbị cảm lạnh, muốn massage thì về nhà tìm người đến làm, đừng nghĩđến chuyện xuống nước nữa!” Long Trạch khẽ mắng cô, anh ta nhìn thấyTriển Thiểu Huy đi tới thì trở nên đứng đắn hơn, bắt chuyện với anh,“Anh Triển, hôm nay lại còn đến chơi nữa, bình thường rất ít khi thấyanh đến đây dạo.”
“Anh cho rằng ai cũngrảnh như anh sao?” Triển Thiểu Huy đáp trả lại anh ra, lại bắt chuyệnvới Tiết Đồng, điện thoại trong túi vang lên, anh lấy điện thoại đi rachỗ khác nghe.
“Ai cha, anh đừng lảinhải nữa, giống mẹ em quá đi.” Tiết Đồng tỏ ra không kiên nhẫn, “Anhnói anh là một người đàn ông, sao lại nói nhiều vậy chứ?”
“Em còn chê anh nóinhiều à?” Long Trạch uy hiếp cô, “Lát nữa về nhà anh sẽ mách với mẹem mới vừa rồi em lội xuống nước, để xem mẹ em sẽ mắng em thế nào.”
Tiết Đồng cười nịnhnọt: “Đừng nói với mẹ em mà, mẹ rất hay lải nhải, mất vài ngàykhông được yên tĩnh mất thôi…”
Hai người bọn họ mỗingười một câu, Cố Hạ đứng bên cạnh cười nhìn bọn họ ân ân ái ái,hai người kia thật là làm cho người ta hâm mộ, bây giờ cũng đã kếthôn, sẽ nhanh chóng có em bé, dáng vẻ làm ba làm mẹ cũng không phảiquá thành thục, còn phải học hỏi nhiều, chẳng qua là cho dù có cãinhau cũng rất ngọt ngào. Triển Thiểu Huy tiếp điện thoại xong đi tới,ôm lấy vai cô, “Đang nói gì vậy?”
Cố Hạ cười cười,“Nói vài câu thôi.”
Mọi người nói chuyệnvài câu sau đó đi về hai hướng khác nhau, đến khi Long Trạch và TiếtĐồng đi xa, Cố Hạ nói: “Bọn họ thật làm cho người khác hâm mộ.”
“Có gì mà hâm mộ.”Triển Thiểu Huy khinh thường, “Long Trạch đã rời khỏi giới cờ bạc,việc kinh doanh cũng không lớn, nghe nói ánh mắt của anh ta rất độcđáo, trước kia còn có người đoán anh ta sẽ là thần bài tiếp theo,ngay cả Lão Tứ cũng nghĩ như vậy, kết quả anh ta ở lại thành phố C,mỗi ngày chỉ trông chừng bà xã của anh ta.”
“Làm sao anh biết anhta không hạnh phúc?” Cố Hạ cảm thấy nụ cười trên mặt Long Trạch phátra từ trong lòng, “Có lẽ anh ta đã có được thứ mình muốn.”
“Thứ đó là gì? Mộtđứa bé sao?” Thật ra Triển Thiểu Huy cũng có hơi không hiểu nổi LongTrạch, nhưng mà anh cũng không quan tâm, “Thôi, chúng ta đừng nói chuyệnngười khác nữa. Đi mệt chưa? Về nhà nghỉ một lát đi.”
Về nhà ngồi trên ghếsalon một lúc thì quản gia vội vàng đi vào, dường như có chuyện báocáo với Triển Thiểu Huy, Triển Thiểu Huy bảo ông ta cứ nói thẳng,quản gia nói: “Triển lão gia đã về tới.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]