Chờ cho anh ta đi rồi,Cố Hạ vội vàng cầm điện thoại lên gọi cho Triển Thiểu Huy, điệnthoại đổ chuông thật lâu không có ai nghe, cô vô cùng lo sợ, điện thoạitự động bị ngắt sau đó gọi lại.
Rốt cuộc đầu bên kiađã có người nhận, giọng nói ôn hòa của Triển Thiểu Huy vang lêndường như có chút khó tin, “Nhớ đến anh rồi sao?”
Cố Hạ bị nghẹn mộtlúc, không biết nên trả lời thế nào, ấp a ấp ứng nói: “Anh…có khỏekhông?”
“Không khỏe lắm.”Triển Thiểu Huy nặng nề trả lời.
“Anh đang ở đâu? Đang ởbệnh viện sao?” Giọng nói của Cố Hạ rất vội vàng, say rượu lái xerất nguy hiểm, không khéo có thể mất mạng như chơi.
“Trước mắt vẫn chưatới bệnh viện, đang họp ở công ty, hơi đau đầu một chút.” Triển ThiểuHuy mang theo một chút vui vẻ nói, “Hôm nay có cuộc họp khẩn cấp, cóvài việc phải nhanh chóng xử lí cho nên hôm nay phải tối mới ghé quađược, thế nào, không gặp anh có phải cảm thấy nhàm chán không?”
“Tôi chỉ hỏi vậy thôimà, anh không đến tôi lại còn thấy mừng nữa ấy chứ.” Cố Hạ cảmthấy nhất định đã bị Trâu Nhuận Thành lừa gạt, nhưng vẫn có chút lolắng nói: “Vừa rồi Trâu Nhuận Thành đã tới, nói hôm qua anh say rượilái xe xảy ra chuyện ngoài ý muốn cho nên tôi gọi điện xác nhận thửxem có phải anh lại tiếp tục gây họa cho nhân gian không.”
Triển Thiểu Huy cườikhẽ một tiếng, “Thì ra em đang lo lắng cho anh, cũng không có chuyệngì lớn đâu, đụng hư đèn xe của Tiểu Ngũ thôi, đưa đến trung tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trai-tim-doat-ai-tinh/2370375/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.