“Con gái các em yêuthích những thứ này, cũng thuận tiện giúp bạn anh câu thêm khách.Ngày mai anh có việc đến trung tâm thương mại, đến lúc đó sẽ điệnthoại cho em, thuận tiện đưa phiếu cho em luôn.” Quý PhiDương nói.
Cố Hạ kể sự tình choanh nghe, hỏi: “Anh quen biết nhiều người, em muốn hỏi thử xem anh cócách nào mua được vé không, nếu như phiền anh thì thôi vậy.”
“Việc nhỏ.” Đầu dâybên kia truyền đến tiếng cười khẽ, “Buổi diễn này anh cũng muốn đi,tuần sau chính là đêm Giáng sinh, không thì chúng ta cùng đi đi?”
“Đã thân như vậy màcòn khách sao nữa.” Quý Phi Dương cười nói, “Năm giờ rưỡi em tan caphải không? Lúc đó anh sẽ chời em dưới cửa tòa nhà thương mại.”
“Được ạ, Quý sư huynh,chúng ta không gặp không về.” Cố Hạ cúp điện thoại, khẽ cười. Cônhận điện thoại trong hành lang công ty, vừa quay đầu lại thì nhìnthấy Trâu Nhuận Thành cùng thư kí của anh ta chẳng biết từ lúc nàođã đi đến gần, hành lang rất yên tĩnh, lời cô nói vừa vặn rơi vàotai người khác. Trâu Nhuận Thành thấy Cố Hạ cười liếc mắt đưa tìnhnên cảm thấy có chút thú vị. Bên cạnh ngoại trừ thư kí của anh tathì không còn ai khác, Trâu Nhuận Thành lại trêu ghẹo: “Ơ Cố Hạ, tốinay cô hẹn hò cùng Quý Phi Dương sao?”
“Không phải hẹn hò.”Cố Hạ không muốn khiến cho người khác hiểu lầm, giải thích: “Vừavặn cùng đi xem biểu diễn, thuận tiện ăn một bữa cơm thôi.”
“Như thế mà còn khôngphải là hẹn hò à? Cô nhìn cô xem, mặt đỏ rần, còn che giấu cái gìnữa?” Trâu Nhuận Thành lại trêu ghẹo, ánh mắt tràn ngập nụ cười tòmò, “Đêm Giáng sinh là thời gian thích hợp, Quý Phi Dương còn hẹn côđi chơi, Cố Hạ, cô thật là có bản lĩnh nha, xem ra cô sắp lên đờirồi.”
Trâu Nhuận Thành cườità ác, bây giờ còn đang trong giờ làm việc nên anh t a cũng không nóinhiều nữa, dẫn theo thư kí đi ra ngoài.
Đêm Giáng sinh, trongmắt Trâu Nhuận Thành luôn là thời gian lãng mạn ấm áp không thể saivào đâu được, buổi chiều, Trâu Nhuận Thành ngồi trong văn phòng củaTriển Thiểu Huy, bỡn cợt nói: “Ai cũng nói phụ nữ rất thích lễGiáng sinh, thật ra thì đàn ông càng thích hơn, đây quả thật là trờitạo cơ hội cho đàn ông mà. Mua một bó hoa ăn một bữa cơm, thêm vàilời dỗ dành ngon ngọt, đơn giản như vậy đã có thể kéo phụ nữ lêngiường! Tối nay thật ra cũng giống như lễ tình nhân hay lễ thất tịchthôi – lừa gạt người khác phái hoặc là bà xã của mình.”
Trịnh Giang Hà liếcmắt nhìn anh ta, miễn cưỡng nói: “Vậy bà xã tương lai của cậu cóngủ trên giường của cậu đêm nay không?”
Trâu Nhuận Thành ngồibắt chéo hai chân trên ghế sofa, cười hắc hắc, “Có một cô người mẫuvừa vào ghề không lâu, vô cùng thuần khiết. Tối nay em muốn dẫn cô ấyđi xem pháo hoa, tam ca, em rất lãng mạn phải không?”
“Chẳng có ai thưởngthức cái kiểu lãng mạn của cậu đâu.” Trịnh Giang Hà xem thường nói,“Chẳng qua là vì thân phận của cậu nên người ta mới dính vào cậu,nói thẳng ra thì chỉ là giao dịch giữa tiền và sắc thôi, còn nóicho văn vẻ làm quái gì?”
“Không cần phải nóitrực tiếp như vậy nha, tốt xấu gì thì em cũng rất biết cách dỗngọt phụ nữ, chỉ là bọn họ không biết thưởng thức nội tâm của emmà thôi.” Trâu Nhuận Thành nhảy dựng lên, đi đến trước cửa sổ sát đất,đưa mắt nhìn về phía xa, xa xa nhìn thấy nóc nhà khách sạn lớn BáchĐinh thuộc quyền sở hữu của Triển Thiểu Huy, anh ta nói: “Tam ca, anhcó biết bây giờ tất cả các phòng khách sạn đều không còn trốngkhông? Vừa rồi nghe Khâu Hàn nói ngày hôm qua tất cả các phòng củakhách sạn Bách Đinh đều được đặt hết, nếu như mỗi ngày phòng kháchsạn đều chật ních như ngày hôm nay thì chẳng phải chúng ta lời torồi sao?”
Trâu Nhuận Thành xoayngười lại, vừa cười vừa nói: “Lại nhớ tới một chuyện, sáng nay ởcông ty gặp được Cố Hạ, cô nàng kia nha, hình như đêm nay sẽ gạo nấuthành cơm với Quý Phi Dương, không biết Quý Phi Dương có mang cô ấy đếnkhách sạn nào của chúng ta không nhỉ.”
“Cậu nói cái gì?”Triển Thiểu Huy ngồi phía sau bàn làm việc vẫn không hề lên tiếngđột nhiên mở miệng, tay cầm tách cà phê run lên, vài giọt cà phê màunâu rơi xuống tay áo vest của anh, nhìn Trâu Nhuận Thành lạnh lùngnói: “Cậu lại làm gì nữa?”
“Em thật sự không làmgì cả mà, bây giờ em cũng mặc kệ cô gái kia.” Trâu Nhuận Thành caogiọng nói, vội vàng tỏ thái độ, mặt lại mang theo một nụ cười gianxảo, “Hôm nay trùng hợp nhìn thấy cô ta gọi điện thoại, thuận tiệnhỏi một tiếng thôi. Nghe nói tối nay Quý Phi Dương mời cô ta ăn cơm,còn hẹn hò đi xem biểu diễn nhạc với cô ta, loại hành vi lãng mạnnày, chắc chắn là khúc dạo đầu trước khi đàn ông ra tay. Đại ca, anhkhông thấy đâu, Cố Hạ cô ta còn cười ngây ngô, loại phụ nữ này thậtdễ bị gạt.”
Trâu Nhuận Thành nhìnđồng hồ, đã gần 5h, anh ta đi sang cầm áo khoác của mình lên, nói:“Đại ca, hôm nay cũng không có việc gì, em rút lui trước đây.”
Trâu Nhuận Thành bịgiọng điệu của anh làm cho hoảng sợ, bất bình nói: “Đại ca, tìnhhình kinh doanh năm nay rất tốt, doanh thu tăng so với năm trước, thángchín đã hoàn thành kế hoạch của cả năm, như vậy còn không đáng khenngợi sao?”
Giọng điệu của TriểnThiểu Huy lạnh lùng, Trâu Nhuận Thành rùng mình, biết rõ đại ca khôngthích nói giỡn, tuy cảm thấy doanh thu cũng không tồi nhưng vẫn ỉuxìu nói: “Đại ca, anh bảo em triệu tập mọi người về họp bây giờsao?”
“Cả phòng thị trườngđều phải tham gia, không một ai được vắng, thu thập thông tin của tấtcả khách hàng, lát nữa tôi sẽ đến kiểm tra.” Triển Thiểu Huy ralệnh.
Da đầu Trâu NhuậnThành run lên, bất đắc dĩ nói: “Em đi ngay.”
Trâu Nhuận Thành vộivàng bảo thư kí gọi cho toàn thể nhân viên phòng thị trường năm giờđúng lên phòng họp số 3 họp, nhân viên của Khải Hoành nghe thấy tinnày đều không ngừng than khổ, sắp tan ca rồi lại bắt lên họp, cuộchọp này không biết họp đến khi nào, chỉ hy vọng không họp quá lâu.
Thần kinh Cố Hạ căngthẳng, lúc vào phòng họp thì vội vàng nhắn tin cho Quý Phi Dương,nói cho anh biết mình phải họp, không biết bao giờ mới xong. Quý PhiDương nói không sao, đợi cô họp xong sẽ đi ăn cơm.
Cuộc họp này mở độtngột, hơn nữa thời gian kéo dài ngoài dự kiến. Phòng họp thật to,các quản lí cấp cao của công ty, sau là các trưởng phòng, còn có cảnhân viên của phòng thị trường. Trâu Nhuận Thành bị Triển Thiểu Huymắng nên tâm tình không tốt, trước tiên mắng tất cả nhân viên trong côngty, nói ra một đống những điều bất mãn, sau đó bảo giám đốc phòngthị trường báo cáo, lại bắt trưởng phòng báo cáo, giữa chừng TrâuNhuận Thành còn bất ngờ hỏi một số vấn đề, mọi người nơm nớp losợ. Trong lúc đó Triển Thiểu Huy gọi điện tới, phòng họp có mànhình quan sát, anh đi trên đường mở máy lên quan sát cuộc họp, gọiđiện thoại đến chỉ thị: “Bảo tất cả các nhân viên tổng kết theo thứtự. Sau đó báo cáo tìnhhuống của từng khách hàng, người phụ trách là ai, tính cách ngườiphụ trách thế nào, tình hình tài chính của khách hàng, nhất lànhững khách hàng nhỏ, một tổng giám đốc như cậu hẳn là phải nắmtình hình từng khách hàng trong lòng bàn tay; xem xem mấy ngày tớicó thể thu lại bao nhiêu tiền, sang năm phải tính toán thế nào. Tôixử lí công việc ở gần đấy, sẽ không tới, cậu báo cáo cho tôi tiếntrình cuộchọp.”
“Đại ca, hôm nay là đêmGiáng sinh mà!” Trâu Nhuận Thành nhắc nhở anh, theo chỉ thị này củađại ca, cuộc họp này sẽ tiến hành đến mấy giờ đây? Trâu Nhuận Thànhnói: “Em thì đã đành, còn những nhân viên kia cũng có việc chứ ạ,giữ lại nhiều người tăng ca họp hành như vậy sẽ bị người khách rủađấy.”
“Ai dám rủa! Đêm giángsinh thì không thể tăng ca sao? Cái này cũng không phải ngày lễ truyềnthống của Trung quốc, chính phủ cũng không quy định phải nghỉ làm,cậu gào thát cái gì mà gào thét?” Triển Thiểu Huy quát.
Tác giả nói lên suynghĩ của mình: Tiểu Ngũ cũng đã nói nhiều rồi nhỉ, ngày mai tiếptục để cho lão Tam khiêu khích một cái!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]