Trâu Nhuận Thành vừathấy không thể thương lượng được thì ỉu xìu, mỗi người đều phải làmbáo cáo, vậy cũng phải mất một hai tiếng, lát nữa còn phải cẩnthận nghiên cứu tình hình của khách hàng…Từ trước đến nay anh ta làmviệc đều chỉ nói đến hiệu suất, cho tới bây giờ vẫn chưa từng điềukhiển một cuộc họp dài như vậy, vả lại, loại họp hành tổng kếtnày bắt một tổng giám đốc như anh ta đến là có ý gì chứ? Nhưng màTrâu Nhuận Thành cũng không dám cãi lại Triển Thiểu Huy, thành thànhthật thật trở lại chỗ ngồi, nghe từ trên xuống dưới báocáo.
Bụng mọi người đềuđói meo, sắc mặt bí xị, vẫn phải lấy tinh thần mà họp, từng cánhân dài dòng báo cáo xong, từng nhân viên phòng thị trường lại báocáo về tình hình khách hàng, ngón tay Trâu Nhuận Thành khẽ đánhxuống mặt bàn, lúc vừa bắt đầu còn hỏi vài vấn đề, về sau để chogiám đốc Dương hỏi, anh ta ngồi bên cạnh nghe, cứ như vậy các nhân viênphòng thị trường báo cáo về từng khách hàng, lại đến phân tíchtình hình khách hàng, rồi lại nói một chút về kế hoạch sang năm.
Lúc hơn 9h Trâu NhuậnThành ra ngoài một chuyến, vừa mở cửa ra đã gọi điện cho Trịnh GiangHà, gào thét: “Tam ca, em sắp bị đại ca bức điên rồi, đêm giáng sinhmà giờ vẫn còn họp nha, anh ấy vẫn còn chưa hài lòng, cuộc họp nàycòn phải kéo dài thêm vài tiếngnha!”
Trong điện thoại TrịnhGiang Hà lại có chút hả hê: “Tiểu Ngũ, cậu còn muốn đi tìm cái côngười mẫu thuần khiết kia không?”
“Giờ em làm gì còntâm tình mà nghĩ đến chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-trai-tim-doat-ai-tinh/2370332/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.