Cô vừa nói vừa lénnhìn sắc mặt Triển Thiểu Huy, thấy anh không thích lắm nên thấp giọngnói, “Tôi cảm thấy nó rất đẹp, chọn rất lâu mới mua được thứ này,hy vọng anh sẽ vui, anh mà thấy không đẹp thì coi như xong.”
“Cũng không phải khôngđẹp.” Triển Thiểu Huy khẽ thở dài một tiếng, nói Cố Hạ vô tâm sao,thật sự thì cô rất thành tâm thành ý, chỉ là đối lập như vậy nêncảm thấy không thoải mái trong lòng. Quý Phi Dương tròng lòng cô vẫnrất đặc biệt, cho nên Cố Hạ mới có thể tự giác để ý như vậy, loạiquan tâm này không có cách nào miễn cưỡng, cho dù anh có dùng tiền muahoặc sử dụng quyền lực để ép buộc thì cũng không thể làm nênchuyện gì. Tất cả những điều này không phải anh không biết, nếu cótức giận thì cũng chẳng có lí do gì.
Nhưng mà cuối cùngthì trong lòng vẫn không thoải mái.
Cố Hạ khẽ cắn môi:“Tôi không biết anh thích gì, tôi hẳn là phải nên hỏi tổng giám đốcTrâu.”
“Tôi cũng chưa nói làkhông thích.” Triển Thiểu Huy nhẹ nhàng nói, chắc hẳn là kì vọngquá cao nên bây giờ có một chút cảm giác mất mác nhàn nhạt. Ánhmắt anh lướt qua mặt cô, lấy chiếc bút mày từ trong hộp ra, đặt trongtúi áo của mình, “Cũng đến giờ ăn cơm trưa rồi, cô đi xuống trước,đến trước nhà hàng Phỉ Kí chờ tôi, tôi xuống ngay.”
“Không cần quan tâm đếncậu ta, chúng ta ăn cơm trước.” Triển Thiểu Huy không giải thích nhiều,Tiểu Ngũ nói nhiều lại thích cãi nhau, chưa đến giờ tan ca thì anhđã đuổi Tiểu Ngũ đi ăn cơm trước.
Buổi trưa nhà hàngPhỉ Kí cũng không đông người lắm, sau khi ăn cơm xong, Cố Hạ đặt chiếcbánh nhỏ lên bàn, bánh ngọt rất nhỏ, chỉ có thể cắm một cây nến,Cố Hạ hỏi: “Triển thiếu, anh có muốn cắm nến lên không?”
“Để xem anh có thíchkhông đã, sinh nhật mỗi năm chỉ có một lần, anh thích thì tôi sẽhát.” Cố Hạ cười nói.
Triển Thiểu Huy lấybật lửa từ trong túi ra, đưa cho cô: “Vậy cô hát đi.”
Cố Hạ cười nhận lấy,cắm vào một cây nến màu hồng, sau khi đốt xong thì hát cho anh nghe,giọng hát không lớn, ngân nga như nước chảy, ánh nến cũng nho nhỏ,ánh sáng cực kì ảm đạm trên bàn ăn, không biết có phải hệ thốngsưởi ấm của nhà hàng mở vừa đủ hay không mà anh cảm thấy rất ấmáp, tựa như làn gió xuân vờn qua mặt, dịu dàng thoải mái nói khôngnên lời. Anh nhìn Cố Hạ ngồi đối diện, lọn tóc rơi xuống rũ trướcngực cô, cô cười đến nỗi đôi mắt cong cong thành hình trăng non, xinhđẹp mang theo một chút hấp dẫn.
Đến khi Cố Hạ gọianh, “Thổi nến đi”, Triển Thiểu Huy mới lấy lại tinh thần, thì ra bàihát chúc mừng sinh nhật đã xong, Cố Hạ ngồi đối diện khuôn mặt ánhlên một chút hồng hào, nhìn anh chờ đợi. Anh khẽ cười, thổi tắtngọn nến, Cố Hạ cười tươi tắn, “Chúc anh sinh nhật vui vẻ, mọi việcđều như ý.”
Triển Thiểu Huy hơingây người, Cố Hạ thấy anh ngồi không nhúc nhích nên giục: “Nhanh cắtbánh đi.”
“Chỉ có hai ngườichúng ta, cắt bánh làm gì?” Ngoài miệng thì nói thế nhưng anh vẫncầm lấy dao nỉa, bánh ngọt rất nhỏ, đủ cho hai người ăn, anh cắt mộtnửa đặt lên dĩa, đưa cho Cố Hạ, “Chắc là cô thích ăn cái này.”
Vẻ vui vẻ trên mặtTriển Thiểu Huy càng thêm rõ ràng, anh lơ đãng nói: “Tối nay có vàingười bạn tổ chức sinh nhật cho tôi, cô thật sự không muốn đi sao?”
“Vậy chẳng phải anhsẽ chơi mất vui sao?” Cố Hạ thật sự không muốn tham gia tiệc tùng củaanh và bạn anh.
Triển Thiểu Huy cũngkhông miễn cưỡng, hai mắt nheo nheo lại cười yếu ớt, “Thật ra hôm naytôi rất vui.”
Tác giả nói lên suynghĩ của mình: Có chút tiến triển rồi nha! Ngày mai để cho Tiểu Ngũnói vài câu kích thích anh ấy một chút.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]