Trong buổi yến tiệc do hoàng đế tổ chức giữa cung đình nguy nga cổ kính. Bá quan văn võ đều say mê bên những ca vũ. Một cơn lốc mạnh xoáy qua, toàn bộ đều gục ngã.
Từ trong bóng tối, một bóng đen cười lạnh rồi quay lưng rời đi...Triều đình sao ? Cũng chỉ có vậy !"
*Thưa ông, có khách đến thăm.
Thiển đặt chiếc bút ngay ngắn lên nghiên mực.
'Ngài Hương quản đang luyện thư pháp sao ? Không làm phiền ngài chứ ?
Thiển bật cười "sao rồi ? Vẫn chưa chấp nhận được sự thật sao ?"
'Sự thật gì đây ?
"Không phải đã thoái trào rồi đó sao ? Làm gì còn Hương quản nào ở đây".
Tổng đốc Hưng nhìn Thiển, cả hai bật cười !
'Tiếp theo ngài định làm gì ?'
Thiển cười cười "sống một đời an yên bên vợ con chứ còn có thể làm gì".
'Hoá ra là ngài đang muốn hưởng thụ những ngày tháng tươi đẹp.
Ngừng vài giây, Tổng đốc Hưng khẽ nói tiếp "nhưng tôi e là không thể như ước muốn của ngài rồi".
Thiển khó hiểu nhìn Tổng đốc Hưng "Ý ngài là sao ?"
'Vua này thoái vị thì lại tiếp tục một vì vua khác, những bậc hiền tài như ngài rồi cũng lại phục vụ cho dân cho nước.
"Ngài có thể nói rõ hơn không ?"
Tổng đốc Hưng đưa đến cho Thiển một bao thư "ngài xem"
Thiển từ từ mở bao thư ra xem và không khỏi kinh ngạc "là thư nhậm chức sao ?"
'Đúng vậy, vị vua mới này đã sàng lọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-mo-nuoi-chong/3647087/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.