Tiểu Ngạch nghe có tiếng động thì nhanh chân chạy đến phòng Thiển và Khánh Băng. Thấy Thiển nằm giữa sàn nhà thì hốt hoảng kêu lên "Ông...ông sao vậy ông ?"
"Tiểu Ngạch, ta không sao. Nhưng sao con lại trở về ?"
*Dạ con quên một số đồ dùng cá nhân nên quay về lấy.
Tiểu Ngạch đỡ Thiển đứng lên, với thân hình cao to của Thiển lại khiến Tiểu Ngạch có chút vất vả.
'Mà ông bị sao vậy ạ ?'
"Ta không sao, ta muốn nghỉ ngơi một lúc. Con tranh thủ trở về Thành đô học hành đi nhé !"
'Thưa ông, ngày mai là đầy tháng của cậu chủ có đúng không ạ ?'
Thiển há hốc mồm "Hừ...Tiểu Ngạch, hóa ra con muốn về ăn đầy tháng thì nói thẳng ra, còn bày đặt nói dối là quên đồ..."
Tiểu Ngạch gãi đầu "Vậy ông cho con ở lại dự đầy tháng cậu chủ nha ông !"
Thiển không nói gì, anh nhìn Khánh Băng đang nằm trên giường mà không khỏi xót xa, cô đã vì anh mà hy sinh quá nhiều. Giờ cô đã thành ra thế này cũng vì anh mà anh không biết nên làm thế nào để cứu cô.
'Thiến'
"Cha ! Là cha thật sao ?"
Hương quản Tần lạnh lùng nhìn Thiển "thời khắc quan trọng đã đến, con nên trả lại thể xác cho ta, ta vẫn còn nhiều việc lớn chưa thực hiện".
"Đó là những việc gì ?"
'Ta muốn cùng các đồng hương phục hưng !'
"Cha...cha thật sự là người của loạn đảng sao ?"
'Đúng vậy ! Ta là hậu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-mo-nuoi-chong/3617217/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.