*Thưa ông, trà của ông đây ạ !
"Bà đâu rồi ?"
*Dạ bà chơi với cậu chủ nhỏ trước sân nhà.
Thấy Tiểu Ngạch như có điều gì muốn nói, Thiển khẽ hỏi "còn có chuyện gì sao ?"
Tiểu Ngạch vò vò trái tai một lúc rồi khẽ gật đầu "Dạ !"
"Hửm ? Gì thế ?"
*Dạ, con nghe nói Quan địa phương vùng này cũng mới về nhậm chức... mà người này ông có quen biết !
"Ai thế ?"
*Dạ là người có tên Tuấn Anh, từng xếp hạng thứ ba của khoa thi.
Thiển cười nham hiểm "Lại có Quan chức địa phương mới à ! Chắc là Triều đình mục nát cả rồi, nên một tên vô dụng như hắn ta mà cũng được lên làm quan. Đúng thật là vi diệu". "
Tiểu Ngạch nhìn thấy lão già nhà mình cười nham hiểm mà nghe lạnh cả sống lưng "Chắc không phải là ông định làm chuyện gì xấu xa đó chứ".
"Tiểu Ngạch"
*Dạ con đây thưa ông !
"Giúp ông chuẩn bị quà gửi đến cho Quan địa phương mới".Tiểu Ngạch gãi đầu "mà nhà mình thì còn gì nữa đâu để tặng, thưa ông !"
Thiển mỉm cười "còn...tặng quà là xuất phát từ tấm lòng, cái gì cũng có thể được xem là quà cả thôi".
*Vậy thì chắc là hủ giấm nhà mình ông nhỉ !
Thiển đen mặt !
(Ý của Tiểu Ngạch là ông chủ nhà mình đang ghen, cậu đã từng nghe lồng nga lóng ngóng là Khánh Băng và Tuấn Anh từng xảy ra một đoạn đường phu thê).
*Dạ...ý của con là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-mo-nuoi-chong/3619620/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.