Nghe bên ngoài ồn ào, Khánh Băng xuống giường ra xem...
- Thiển, bên ngoài xảy ra chuyện gì vậy anh ?
Thiển ôm lấy Khánh Băng và dìu bước cô "Bà xã trở về phòng nghỉ ngơi trước đi đã, em vừa mới sinh xong không nên ra gió".
- Vậy em trở về phòng.
Thiển chân vội chân vã sải từng bước rộng đi về phía nhà bếp.
Hông !
"Có bao nhiêu người bị thương ?"
// Thưa ông, số hầu nữ bị thương là năm người.
Thấy gia đình cứ đứng cúi rì mặt, Thiển lạnh giọng hỏi "Chỉ năm người bị thương thôi sao ?"
I/Dạ thưa ông ! số người bị thương là năm, nhưng số người chết là bảy.
Thiển sửng sốt nhìn gia đinh "sao lại tử vong đến bảy người ?"
//Con không biết nữa thưa ông.
Thiển biết chuyện này không đơn giản là một tài nạn mà có kẻ nào đó đã ra tay "là kẻ nào chứ !"
"Chôn cất họ cho chu đáo !"
Thiển nhìn dì Lý và ôn tồn ra lệnh "thay bọn họ chăm sóc người nhà để vong hồn họ được ra đi thanh thản".
*Tôi biết rồi thưa ông !
Khánh Băng... người đàn bà ác độc, trả mạng lại cho tôi.Khánh Băng... trả mạng cho tôi...Từ trong giấc ngủ say, Khánh Băng bị đánh thức bởi những âm thanh lạnh lẽo ấy, cô mơ màng mở mắt ra..."ai vậy ?"
*Trả mạng lại cho tôi !
Khánh Băng lạnh mặt "lại là oan hồn tìm về đòi mạng".
Một khuôn mặt tái nhợt liền hiện ra giữa mà đêm tăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-mo-nuoi-chong/3617210/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.