//Ông Tú có nhà đó không?
Tuấn Anh buông quyển sách trên tay xuống bàn và chạy ra cổng, thấy bác đưa thư cả người ướt sũng thì nhíu mày!
Trời vừa ngớt cơn mưa, không khí lạnh quay quanh khiến cho tâm trạng con người cũng phần nào dễ chịu, những giọt nước mưa đọng lại trên mái hiên...thỉnh thoảng lại có vài hạt nhỏ rơi xuống, Tuấn Anh nhìn không chớp mắt, lòng man man nhớ về quê hương của mình...nơi ấy có đồng ruộng mênh mông.
//Thưa ông Tú, ông có thư từ quê nhà gửi đến.
Tuấn Anh ngưng lại dòng suy tư, anh nhận lấy phong thư rồi khẽ cảm ơn bác đưa thư.
Tiếng xe đạp cót két của bác đưa thư đã dần xa tít...
Tuấn Anh xé phong thư ra đọc, đây là cánh thư đầu tiên của Khánh Băng gửi đến từ quê nghèo. Anh đọc qua loa cho có lệ, nội dung thư cũng chỉ là vài câu nhạt nhẽo như "Anh khỏe không? Việc học thế nào.v.v. Rồi sao sao".
Tuấn Anh vứt lá thư vào ngăn tủ, anh đếm mấy tờ tiền mà vợ mình gửi đến rồi vuốt thẳng thớm cho vào túi quần.
Dẫn xe đạp ra khỏi nhà, anh đi thẳng vào nội thành vì anh cần phải mua thêm một số loại sách.
Ở đây anh thuê được một căn nhà nhỏ ở khu ngoại ô hẻo lánh và khá xa nội thành. Chỉ ở khu vực vắng vẻ này thì tiền thuê nhà mới rẻ, với suy nghĩ của anh thì có chỗ để trú mưa trú nắng là tốt rồi. Nhà anh vốn nghèo, vợ anh lại làm lụng vất vả nuôi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-mo-nuoi-chong/3576865/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.